Em nói em cần thời gian yên tĩnh để suy nghĩ và anh đã lặng thinh theo lời em nói nhưng đêm nào anh cũng online, anh đợi và chờ mong. Khi anh nhận ra sự khác lạ, anh mới biết em bị ốm. Anh không thể nào ngồi yên, không thể dừng suy nghĩ và cầu nguyện. Trước đó, anh đã đặt ra một số câu hỏi và muốn gửi tới em những điều như "Mấy ngày qua em thế nào? Ngần ấy thời gian đủ để em yên tĩnh và suy nghĩ chưa?", "Không online và tắt máy, thực sự anh không nghĩ rằng em lại có thể làm vậy sau sự cố này? Đó là giải pháp và cách lựa chọn tối ưu nhất sao em?". Anh không tốt đã khiến em như thế và đó là điều khiến anh trăn trở. Như anh đã nói bao lần, rồi cuộc sống sẽ có những mâu thuẫn, có những suy nghĩ trái chiều.
Sau giờ tan sở, anh về với căn phòng của chính mình, hơn 10m2, bừa bộn cả đồ đạc lẫn suy nghĩ. Những đêm em không online là mấy hôm anh thao thức để suy nghĩ và ngẫm lại tất cả. Nghĩ lại những gì đã diễn ra trong suốt thời gian qua. Không biết có khi nào em có thời gian và ngẫm lại tất cả chưa em? Có những suy nghĩ trái chiều hay nhất quán không? Chắc "có" đúng không em ? Và có khi nào em cảm thấy điều đó cần ngẫm lại chưa? Vì nói cho gọn nghĩa thì trong thời gian qua, em đã sống thế nào? Khổ đau thế nào khi nói yêu anh?
Em ạ! Cuộc sống không chỉ dừng lại ở đây và điều ta hướng tới cũng không phải là ở mức độ này. Trong anh và em đều có những khát vọng sống cho riêng mình và vô tình chúng ta tìm thấy điểm chung về khát vọng ấy. Điều đó đã gắn kết chúng ta lại với nhau và điều đó gọi là tình yêu. Cũng như bao nhiêu con người trên thế gian này, họ yêu nhau và nguyện bên nhau. Đó là lẽ đương nhiên đúng không em ? Không ai lại không muốn được chăm sóc, yêu thương và bên cạnh người mình yêu cả. Anh và em cũng thế, không ngoại trừ nhưng nhìn lại có lúc thấy xót xa đúng không em? Anh chưa bao giờ xem đây là trò đùa, chưa bao giờ nghĩ chỉ là thế giới ảo và không thực tế khi có người nói anh thế. Vì sao em biết không? Vì anh tin mình đã lựa chọn đúng và tin vào tình yêu của chính bản thân. Cũng như em, hàng đêm khi bắt đầu giấc ngủ, anh cũng khao khát, cũng ước rằng mình không cô đơn, mình không lẻ bóng để mỗi lần trở mình lại thấy có người mình yêu bên cạnh. Có những lúc điều đó đi vào giấc mơ và anh tỉnh giấc giật mình. Anh không muốn nói điều này nhiều vì anh hiểu em là con gái, em hiểu điều đó hơn anh.
Thời gian qua có rất nhiều khó khăn mà chúng ta đã trải qua và qua đó, anh thấy mình có nghị lực hơn và hiểu thêm về những cung bậc của tình yêu mà trước đây anh chưa hề cảm nhận được. Yêu nhau cũng chưa nhiều về thời gian nhưng tình yêu của chúng mình đã chứng minh được sự hàn gắn. Anh lấy làm hạnh phúc khi đón nhận những điều tốt đẹp từ gia đình em. Được ông nội quý như con cháu trong nhà. Được mẹ thương và ủng hộ tình và được anh Quân luôn lo lắng, quan tâm, đứng lên đấu tranh cho chính mình và cũng vì điều ấy mà anh ấy đã chịu bao mất mát, thiệt thòi. Có lẽ cuộc sống sau này anh không thể quên được những gì anh ấy đã vun đắp, đã lo cho chúng mình dù bố chưa đồng ý cho chúng mình về với nhau, chưa chấp nhận tình yêu của chúng mình. Anh cũng buồn lắm nhưng tự nhủ rằng: "Một ngày không xa, bố sẽ đồng ý và cho em về với anh".
Là đàn ông thì không được phép yếu mềm đúng không em? Không được đầu hàng trước những khó khăn đúng không? Và anh cũng thế, anh luôn đặt ra nguyên tắc cho chính mình và cố gắng với phương châm: "Buồn cũng sống, vui cũng sống thì sao ta không cười mà sống" dù nụ cười ấy có chua chát hay mãn nguyện đi chăng nữa. Không biết có khi nào em đặt ra câu hỏi "Anh khác trước" không? "Anh thay đổi so với những gì trước đây" không? Còn anh thì "có" em ạ! Anh đã suy nghĩ và trằn trọc câu hỏi ấy về em, về anh. Thay đổi là tốt đúng không? Nhưng thay đổi ở mức nào thì đó là vấn đề cần nhìn lại em nhỉ? Anh không buộc em với những suy nghĩ trước đây vì thời gian thay đổi, con người cũng cần học hỏi và trau dồi thêm cho mình những điều cần của cuộc sống.
Anh sẽ cố gắng vượt qua và chấp nhận dù đó là điều khó khăn hay khổ đau nhất vì qua những lần như thế anh thấy trân trọng cuộc sống hơn, nhìn cuộc sống với những quan niệm khác hơn.
Em thân yêu! Cảm ơn em nhiều lắm, nhờ có em mà anh đã trưởng thành nhiều hơn, biết được thế nào là tình yêu, biết được thế nào là cảm nhận vui, buồn, lo lắng, quan tâm… Nhờ có sự quan tâm và lo lắng của em mà anh đã mập lên khá nhiều so với trước đây. Cảm ơn em đã cho anh biết thế nào là "Sống" chứ không phải là "Tồn tại" trong những tháng năm chưa có em. Em đã mang lại cho anh rất nhiều nhưng ngược lại, anh đã khiến em buồn, làm em khóc, làm em tổn thương, lo lắng. Anh đúng là không tốt.
Sinh nhật đầu tiên của em, anh rất mong đợi nhưng lại không thể bên em, không thể cảm nhận một cái ôm, một ánh mắt yêu thương, một bờ môi ấm áp. Chúng mình sống xa nhau quá, cả châu lục nên anh hiểu được sự thiệt thòi và vất vả của em. Yêu nhau nhưng em chưa được chăm sóc, chưa được anh chiều chuộng những lúc ốm đau và đó cũng là trăn trở hàng đêm mà anh không thể không suy nghĩ. Thương và yêu em nhiều lắm nên anh sẽ luôn cố gắng để em an tâm hơn, để em cảm thấy hạnh phúc khi những điều anh làm xuất phát từ em. Sinh nhật không anh, chắc em buồn lắm nhưng anh sẽ cố gắng gửi tới em những lời yêu thương xuất phát từ trái tim.
Vợ yêu à, ở bên ấy, em hãy bình an, luôn khoẻ mạnh để anh an tâm công tác, để tình yêu chúng mình đủ sức mạnh vượt qua khó khăn thực tại. Anh luôn tin những điều chúng mình cố gắng sẽ được bố công nhận và chấp nhận để chúng mình được ở bên nhau. Cố gắng lên em nhé! Chúng mình cùng nỗ lực em nhé! Yêu em nhiều lắm. Sinh nhật này không có anh nhưng em hãy vui lên. Chúng mình hướng về điều tốt đẹp ở con đường sẽ đi em nhé! Anh sẽ cùng em đi đến cuối cuộc đời. Yêu và hôn em!
Summer