Hồ Tịnh Thủy
(Tôi làm thơ)
Em sẽ quên bao giấc mộng ngọt lành
Quên lời yêu thương ủ tim nhau ngày ấy
Quên bản tình ca mỗi sớm mai thức dậy
Anh gãy phím đàn cùng gió hát em nghe.
Em sẽ quên ghế đá dưới hàng me
Buộc hồn anh, hồn em vào những buổi trưa hè
Mây xanh, nắng vàng sông lờ lững
Rộn tiếng cười và rộn cả tiếng ve.
Em sẽ quên vầng trăng sáng tròn xoe
Soi tỏ môi em những đêm khuya mười sáu
Anh vụng về vén tóc em làm vách
Lén trăng liều làm dấu trái tim em.
Em sẽ quên những ngày ta mới quen
Tay tìm tay ngượng chín đôi má hồng
Mắt mỉm cười, anh bảo như sắp khóc
Giọt lệ tràn khi anh nói tiếng yêu.
Bởi hôm nay gió lớn đứt dây diều
Nắng dỗi, chiều buông, sông dậy sóng
Ghế đá vắng nhau thênh thang rộng
Trăng buồn thất thểu trôi cô liêu.
Ta gởi lại nhau, gởi lại những tiếng yêu
Gởi lại môi thơm ngọt ngào phai dấu
Nhưng anh nhớ tin em sẽ chẳng u sầu
Bởi cuộc tình chỉ lỡ một lần đau
Bởi nỗi buồn sẽ chẳng mãi về sau
Bởi một lần đã trọn vẹn trong nhau.
Vài nét về blogger:
Mặt hồ gợn sóng nhưng lòng thì lặng và sâu’ – Hồ Tịnh Thủy.
Thơ đã đăng: Con đường nay vắng anh, Những nụ hôn không ngọt, Tết xưa và kho báu tuổi thơ, Những cảm xúc đan chéo, Ký ức mùa lũ, Cứ ghét tôi nếu bạn muốn, Bao nhiêu tuổi cho vừa 'cái gật đầu', Về làm chi cho tuổi thơ bớt tròn, Vị Tết xưa, 'Độc thân' thì đã sao,Nói chuyện với chính mình, Người mẹ giản dị, Ký ức bếp lửa hồng,Góp nhặt yêu thương, Thành công đến muộn, Hạ trong lòng Huế, Cảm ơn cuộc sống, Cha và con gái, Tôi có'người thầy trong mơ', Mưa và em.