Em vẫn còn nhớ như in những hôm anh chở em đi làm, anh mua cho em bánh ướt và sữa còn anh chỉ có nắm xôi, nhớ những lần anh đến phòng trọ mang cho em những gói quà xinh xinh....Em cứ ngỡ như mình đã tìm được bến đỗ cuối cùng, em chỉ cần dồn tâm cho công việc và học tập cho anh vui mà thôi...
Rồi sự thay đổi sau cái ngày anh đi xem tướng số, ở đâu người ta cũng bảo số 2 tụi mình không hợp. Rồi anh sợ em sau này phải đau khổ, rồi anh sợ anh không mang cho em nhiều niềm vui. Kể từ đó em thấy anh chôn vùi vào công việc. Anh dần xa cách em. Và người ấy tình cờ từ đâu xa lắc đến ở kề bên em, ngày ngày đêm đêm cùng em trò chuyện. Người ấy chăm sóc em, lo lắng em, người ấy cũng như anh trai luôn luôn nhắc nhở chỉ bảo, người ấy như người bạn tri kỉ và lạ lùng một điều rằng người ấy quá giống anh hai yêu dấu của em về tính cách, và quá giống người yêu đầu của em cho đến hình dáng và khuôn mặt.
Người ấy và em cứ thân nhau như đã quen biết từ kiếp trước. Anh à, đã nhiều lần em và người ấy đã ngồi lại để tự hỏi tại sao chúng em lại cảm giác yêu thương nhau đến vậy, dù người ấy đã biết rằng em cũng yêu thương anh như thế đó. Lắm khi em buồn nằm khóc vì nhớ và thương anh, người ấy lại an ủi vỗ về.... Chúng em đã quyết định trở lại cuộc sống cũ, không quan tâm nhau nhiều như thế nữa.Tập giảm đi sự tiếp xúc hàng ngày để vơi đi lòng cảm nhận yêu đương! Nhưng người ấy ơi, sao em cảm thấy khó khăn quá, nhìn thấy người ấy mệt mỏi vì công việc và sống cô đơn như thế, nhìn thấy ánh mắt người ấy cứ đằm thắm trao em, khiến con tim em như tan vỡ vì không được bên người. Rồi khi em đối diện với chính em, bỗng nghi ngờ về tấm lòng chung thủy trong thân tâm mình, nó cứ giằn vặt, nó cứ nhoi nhói khi em biết rằng em yêu cả anh và người ấy.
Em nghĩ sẽ có một ngày em phải chọn cho mình một tình yêu đích thưc thôi, em không cho phép mình sống chênh lệch như vậy đâu!! Nhưng nghĩ đến phải xa anh tim em đau, mà xa người ấy em cũng đau. Em quá tham lam, và em ghét bản thân mình lắm. Anh và người ấy ơi, tại sao cả hai người không rời xa em cho đáng đời em đi hay là sẽ có lúc, em phải trốn chạy tình yêu của anh và người ấy, em chỉ sống một mình em thôi mà không làm tổn thương ai cả. Mỗi lần em nằm thẩn thờ nghe nhạc. Em muốn khóc khi nghĩ về anh, khóc khi nghĩ về người ấy, và khóc cho chính mình khi mãi không tìm ra lối thoát trong tình yêu.
Cỏ Hồng