Song Nhi
(Tôi làm thơ)
Cố gượng cười mà nghe xót xa nhiều
Ngồi bên nhau buổi chiều nơi quán vắng
Cafe đắng hay do lòng mình đắng
Khi người trở về nhưng chẳng như xưa.
Ừ, chắc tại cơn gió lạ đẩy đưa
Làm phôi phai nhớ thương ngày xưa cũ
Lâu đài tình ái bây giờ đổi chủ
Trái tim cũng thay rồi một cái tên.
Người an ủi thôi thì hãy lãng quên
Bởi đôi ta có duyên nhưng chẳng nợ
Nhưng người hỡi còn sót mảnh tim vỡ
Dán làm sao để trở lại lành nguyên.
Người ta thì trước la,̣ sau thành quen
Còn mình thì trước quen, giờ xa lạ
Mùa hạ nắng nóng chan hòa cành lá
Riêng em nghe lạnh giá giữa tháng tư.
Vài nét về tác giả:
Tôi là một cô gái làm kinh doanh, sống xa quê hương Việt Nam từ nhỏ. Tôi viết cho những người thân, bạn bè yêu dấu trong tôi - Song Nhi.
Thơ đã đăng: Người tình trong bóng đêm (2), Người tình trong bóng đêm, Điều ước Valentine, Chia tay để bình yên, Đón xuân, Tình ca mùa xuân (2), Tình ca mùa xuân,Điểm tựa một giấc mơ, Say nắng, Con đường màu xanh, Nhớ hay quên,Ngày nắng mới, Tình đã phai, Chiếc áo tình yêu, Bóng người xưa, Sống cho riêng em,Hợp đồng tình yêu,Quên,Ngày không anh, Gửi em, người yêu mới;Vì đó là em,Chuyện ba người,Góc phố đơn côi,Có thật anh yêu em,Lục bình trôi trên sông (2), Lục bình trôi trên sông(1),Ví dụ ta yêu nhau,Cho em,Thiên hà giá băng, Tình phiêu lãng, Người thứ ba,Yêu, có cần phải nói,Được không anh,Chị tôi,Gửi chị, người đến trước;Kẻ đến sau.