Tuy nhiên, điều đáng nói trong vụ án này lại không phải mức án bị cáo Kim lãnh mà là thời hạn tạm giam của bị cáo.
Theo luật sư Nguyễn Minh Tâm (bào chữa cho bị cáo Kim): “Vụ tạm giam kỷ lục tại TP HCM với tổng cộng 10 năm 5 tháng chỉ vì lỗi của các cơ quan tố tụng”. Theo luật sư Tâm, sở dĩ vụ án bị kéo dài là do cơ quan tố tụng có nhiều quan điểm khác nhau trong việc đánh giá tội danh của Nguyễn Văn Kim.
Theo kết quả điều tra, năm 1992, Nguyễn Văn Kim (lúc đó là Phó giám đốc Xí nghiệp Hiệp Thành, tỉnh An Giang) đã ký hợp đồng làm ăn với Công ty Vật tư tổng hợp (VTTH) TP HCM. Công ty này nợ Kim 118.120 USD nhưng lại không trả mà “cấn nợ”, với lý do ông Lữ Công Thiểu (nguyên giám đốc Xí nghiệp Hiệp Thành) còn nợ tiền công ty.
Theo cáo trạng, sau khi được bổ nhiệm làm phó giám đốc Trung tâm Đầu tư thương mại và du lịch, Kim biết trung tâm đang chuẩn bị ký hợp đồng bán gạo, sắt, xi măng với Công ty VTTH TP HCM nên đã bàn bạc với Trần Mạnh Hiền (Tổng giám đốc Tescovida, đã chết) và Nguyễn Xuân Đoàn (Giám đốc trung tâm) ký hợp đồng làm ăn với Công ty VTTH TPHCM, thực chất là để Kim xiết nợ lại của công ty này. Sau khi xiết nợ 118.120 USD, Kim và đồng phạm còn chiếm đoạt thêm 1,1 tỷ đồng của Công ty VTTH TP HCM để chia nhau tiêu xài.
Theo Người Lao Động, đầu tiên, vụ án được coi là quan hệ tranh chấp kinh tế, nhưng tới năm 1994 cơ quan điều tra khởi tố vụ án, bắt giam Nguyễn Văn Kim. VKS đã ra cáo trạng truy tố Kim về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản với số tiền 3,9 tỷ đồng và năm 1997, TAND TP HCM đã tuyên Kim án tử hình. Nhưng sau đó, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tuyên hủy án để điều tra lại. Sau khi điều tra lại, năm 2000, VKS chuyển truy tố Kim sang tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản XHCN” nhưng TAND TP HCM lại trả hồ sơ để điều tra bổ sung một lần nữa. Tháng 8/2004, VKS lại ra cáo trạng truy tố Kim tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” với số tiền 1,1 tỷ đồng.
