Sẽ chẳng ai tin một tình yêu sau 4 năm hơn ấy lại được chia tay một cách hời hợt như vậy, anh nhỉ. Ngày ấy em đi mà chẳng hề có dự định gì với anh cả. Em đi với hoài bão và ước mơ tuổi trẻ, cứ giang cánh bay nhảy mà không biết đến điểm đỗ, điểm dừng. Em vẫn luôn nhớ về anh nơi đất khách, cho đến một ngày anh nói, em ơi, có một ai đó đang bên cạnh anh... Nhưng... Em biết anh không phải như thế. Em cũng biết rất rõ vị trí của em trong anh. Em không hề trách anh dù chỉ là một chút.
Việc này xảy ra, lỗi phần lớn là ở em, em luôn cho là vậy. Em đã đi với sự ích kỷ của bản thân mình, không cho anh bất kỳ sự định hướng. Sự ích kỷ ấy vô hình đã đẩy anh xa em. Nhưng... Thêm một lần nữa, em biết anh không phải như thế và em đã đúng. Cho đến giây phút này, em biết mình đã có anh trở lại hoàn toàn. Em hạnh phúc thật sự, cái cảm giác giống trước đây đấy mà cũng khác đấy anh có biết không? Vẫn là sự yêu thương vô bờ bến, sự chăm sóc ân cần của anh dành cho em, nhưng tự bản thân em, em hiểu giá trị của tình yêu ấy hơn ai và hơn bao giờ hết.
Thứ bảy tuần này cuộc đời em sẽ sang trang mới. Dạm ngõ em, anh đã đưa cuộc đời em tiến xa hơn một bước nữa, và anh đưa tình yêu của hai đứa mình đến bến bờ bình yên. Hãy luôn luôn là một anh nhé.
Naomi1123