Những lúc nhớ anh em chỉ biết ngồi một mình, nơi ma em và anh vẫn hay ngồi nghe bài hát mà chúng ta đều thích, giờ đây chỉ còn mình em ngồi đó huớng mắt về phía xa xa, thả hồn mình vào khoảng không gian vô định để cảm nhận từng lời trong bài hát rồi chợt thấy tim mình nhói đau. Em yêu anh, yêu nhiều lắm, yêu hơn cả bản thân em và em biết anh cũng yêu em nhiều đúng không anh nhưng chúng ta đều biết rằng tình yêu này không bao giờ đi đến đích, tại chúng ta không thể kiểm soát được con tim của mình và cũng không muốn đối diện với thưc tế là chỉ vài tháng nữa thôi em sẽ lên xe hoa theo chồng, vì gia đình em phải đi lấy người mà em không yêu, em không được quyền lựa chọn anh àh. Em biết mình rất ích kỉ luôn muốn giữ anh bên em mà lại không thể mang đến cho anh hạnh phúc, ngược lại chỉ toàn đem đến cho anh sự buồn phiền và đau khổ.
Giờ đây đã đến lúc em phải để anh ra đi tìm hạnh phúc dù lòng em rất đau, nhưng anh biết không hạnh phúc của anh chính là niềm vui của em, chỉ cần biết anh co cuôc sống vui vẻ và hạnh phúc là em mãn nguyện lắm rồi. Anh từng nói với em anh rất thích uống cafe không đường dù đắng nhưng lại rất ngon, em thì chưa uống thử bao giờ nhưng em có thể cảm nhận được vị đắng của nó, có lẽ nó cũng đắng như tình yêu của chúng ta phải không anh. Em sẽ luôn trân trọng từng khoảnh khắc ở bên anh tuy rất ngắn ngủi nhưng nó sẽ là những kỉ niệm đẹp mà em không bao giờ quên. Em cảm ơn cuộc đời đã mang anh đến bên em biết được thế nào là tình yêu, biết được cảm giác hạnh phúc khi ở bên người mình yêu. Rồi mai đây dù em không còn được ở bên cạnh anh nữa nhưng anh hãy tin rằng em mãi yêu minh anh, mãi mãi trong lòng em chỉ có hình bóng anh mà thôi. Còn anh hãy cố quên em nhé, như vậy anh mới hạnh phúc được. Em cầu chúc anh luôn khoẻ mạnh, hạnh phúc và tìm được người yêu anh hơn em. Anh hãy cười thật nhiều anh nhé ! Bé Sửu mãi mãi yêu anh Tý ! NHÓC CỦA ANH
Vân Anh