Có quá nhiều chuyện đã xảy ra, anh đã lừa dối hay thương hại em thế hả anh? Anh đã yêu, đã quan tâm cùng lúc hai cô gái? Và khi mọi chuyện vỡ lở anh không một lời giải thích, không một lần thẳng thắn đối diện với em. Anh chỉ biết chạy trốn và nói anh không còn yêu em nữa? Em không chấp nhận đây là một câu trả lời vì nó giống một sự chạy trốn và vô trách nhiệm hơn. Khi ấy em đã nói với anh rằng em không cần gì ở anh cả, em nguyện yêu anh vô điều kiện. Em nói dù anh có là người như thế nào em vẫn cứ tha thứ và yêu anh, dù tình yêu ấy là đơn phương.
Có phải sự cố chấp và hiếu chiến đã khiến em trả lời như thế hay tại em quá yêu anh? Những ngày tháng qua không một phút giây nào em ngừng nhớ đến anh. Mở mắt ra là nghĩ ngay đến anh, cả ngày ngồi với máy tính với điện thoại cũng chỉ để chờ đợi được gặp anh. Và rồi trước khi đi ngủ em cũng phải nhớ đến anh mới có thể ngủ. Đến trong giấc ngủ em cũng mơ đến anh! Em luôn tìm cách bào chữa cho những hàng động sai của cả anh và em. Từ khi anh làm mọi chuyện khiến em tổn thương anh cũng chưa bao giờ thẳng thắn nhìn nhận, kể, nói cho em bất kì điều gì.
Mọi điều em biết chỉ là từ người khác, khi em đau đớn trước những việc làm ấy anh chỉ biết xin lỗi. Anh đã quá nhẫn tâm khi đã lừa dối em nhưng tiếp sau đó anh lại tiếp tục sai. Anh chỉ biết nói xin lỗi và nói chia tay thôi sao? Khi ấy em biết anh đã làm sai mà cứ nói với lòng mình rằng "Chắc anh có nhiều nỗi khổ", " Chắc anh cần thời gian", "mình yêu anh thì cần gì đâu".Nhưng bây giờ em đã phải đặt ra câu hỏi : "có phải tình yêu chỉ là cho mà không cần nhận?" E ã tha thứ, đã chịu đựng tất cả tất cả một mình, em đã hi sinh nhiều như thế nào chắc anh đã hiểu, em đã đấu tranh với gia đình bảo vệ anh như thế nào chắc anh đã biết. Vậy mà em nhận lại chỉ là sự vô tâm, chạy trốn, buông xuôi của anh. Không hề nhận được tình yêu, sự chia sẻ từ anh không phải là điều khó hiểu với em nhưng ở anh không có sự tôn trọng với em với mười mấy năm ở bên nhau, thì thực sự đã làm em bất ngờ. Em phải dừng lại để đặt ra những câu hỏi, em yêu anh vô điều kiện nhưng không thể cho hay xin tình yêu!
Yêu là không cần phải có điều kiện, không cần phải xem mình nhận được gì mất gì khi yêu vì yêu là cảm xúc. Nhưng mang tình yêu thể hiện với một người không xứng đáng là sai đúng không anh? Em không muốn mình sai nữa anh à. Em yêu anh, yêu anh lắm đấy, yêu anh nên em mới phải đau khổ như thế này nhưng em phải bảo vệ tình yêu của mình. Em không cho anh biết và chạm vào tình yêu của em nữa. Tình yêu phải là cả cho và nhận, điều đơn giản ấy mà em cũng không biết. Em cứ mang tình yêu đi cho thật lãng phí. E đã sai rồi. Giờ thì em đã có cảm giác mình mất nhau thật rồi!
Hai Bông Hồng