Nhưng tại sao trong giây phút ấy, giây phút mà đáng lẽ ra người con gái phải hạnh phúc nhất trên đời thì em lại thấy buồn ghê gớm. Em khóc và về nhà trong sự ngơ ngẩn của người ta.
Em khóc vì nếu em gật đầu đồng ý, em sẽ mãi mãi mất anh. Em cần sự ân cần của anh, cần sự quan tâm lo lắng như nỗi lo của mình ở anh và cần cả sự nghiêm khắc nơi anh nữa. Em đã bỏ anh ra đi theo người ta vì sự nóng giận, sự thiếu thông cảm cho anh, hiểu cho anh và thiếu niềm tin vào anh. Em đã quá kiêu ngạo để tự tin mình sẽ lìa xa anh được và quá hấp tấp để đến với người ta trong khi anh nhiệt huyết yêu thương và lo lắng cho em biết nhường nào.
Không ai ép em quyết định cả nên em chỉ biết trách mình. Đã 5 tháng từ ngày em bỏ anh ra đi. Sáng nay, em đi tìm anh, tìm anh để nói rằng em chỉ yêu mình anh, em tin rằng anh yêu em và mình có thể hạnh phúc với nhau. Em xin lỗi vì đã sai với anh. Em không mong anh tha thứ để quay trở lại với em nhưng em chỉ muốn nói thế thôi, nói thật lòng mình anh ạ.
Anh nói rằng anh sẽ lo lắng, chăm sóc em đến suốt đời. Nếu anh không được trực tiếp chăm sóc em thì anh sẽ làm điều tốt nhất để mong cho em hạnh phúc dù rằng không ở cạnh em. Em đã khẩy cười khi nghe anh nói điều đó giống như sự vô tình của em trước tình yêu thương bao la của anh lúc đó. Và điều tốt nhất mà anh nói đó là anh đã nương nhờ nơi cửa Phật để cầu nguyện cho em được hạnh phúc, cầu nguyện cho những cuộc tình giống như mình sẽ không tan vỡ một ngày trước lúc em quyết định đi tìm anh.
Em đã đánh mất một tình yêu bao la, trìu mến và đánh mất luôn cả cơ hội để được nói với người mình yêu thương nhất rằng, em xin lỗi và em chỉ yêu anh mà thôi. Em giận mình, giận mình lắm và giận mình đã hấp tấp, giận mình đã quá giận mất khôn, giận mình quá tự ái và giận mình nhất là khi em đã nguôi ngoai cơn giận và nhớ anh nhưng đã không mạnh dạn nói với anh mà cố đè nén nó đi bởi sự cố chấp của mình. Giờ em biết sống sao đây.
Giờ em mới thấu hiểu lời “chăm sóc” theo cách của anh với em là Dù em giận và chán anh, nhưng em hãy để con tim mình nguội lạnh trước khi tìm cảm xúc mới, như thế mới xác định được tình yêu. Em không biết sẽ sống tiếp tục ra sao nhưng trước hết, em sẽ phải đủ tự tin để từ chối lời cầu hôn, không cố đeo đuổi để chứng tỏ mình với anh dù em biết rằng, nếu từ chối, niềm an ủi cuối cùng của em cũng vụt tắt.
Em sẽ để con tim mình nguội lạnh, để bình yên, để tiếp tục cuộc sống, để tìm lại mình cùng với anh dù tương lai phía trước chưa biết ra sao.
Hoa cúc vàng