Được biết anh đã tìm được việc, lại ở rất gần em, em không biết nên vui hay buồn, em vui vì thấy anh thành đạt. Rồi em lại biết tin anh co người yêu mới. Thật sự không hiểu sao em lại thấy buồn đến vậy, cô gái đó lại học trong trường chúng mình học và cũng là nơi anh đang làm việc, nơi em đang học. Em không biết phải tiếp nhận tin tức này thế nào đây anh. Số phận thật trớ trêu khi sắp đặt em và anh học cùng một trường, hoạt động cùng một tổ chức để rồi có những người bạn chung ma có lẽ thân thiết với nhau suốt cuộc đời, rồi những lần gặp mặt nhau trong buổi liên hoan, em phải làm thế nào để không gục ngã hả anh. Chỉ mới đây thôi, em nhận được tin nhắn buổi gặp mặt có tên anh, không hiểu sao em không thể thở được và thấy trong người rất khó chịu. Em phải làm sao bây giờ. Cứ thế này không biết đến bao giờ em mới có thể quên anh, để sẵn sàng đến với người khác. Em thật sự mệt mỏi, mệt mỏi khi yêu anh, mệt mỏi ngay cả khi chúng ta đã chia tay nhau. Anh có biết không?. Giờ anh đang có tình yêu mới, chắc anh sẽ không thể nào biết đến cảm giác của em. Tình yêu là vậy hả anh, nếu phải đau khổ như vậy thì em không dám bước tiếp nữa. Em sợ em không đủ can đảm để chấp nhận nỗi đau một lần nữa. Chỉ thế này thôi, chỉ mỗi hình ảnh anh vẫn thường trực trong trái tim em đã đủ cho em thấy khổ sở rồi. Em sẽ vẫn bước tiếp những bước đi trên con đường của mình, con đường đó không có anh trong thực tại, chỉ có hình bóng anh trong trí tưởng tượng của em mà thôi. Dẫu biết tình yêu là mù quáng nhưng em vẫn yêu anh, yêu anh trong vô vọng. Em nhớ anh nhiều! Bé bự đáng yêu của em.
meoconhieudong1987