Bắt được mồi, giết nó rồi đấy nhưng vẫn chưa thỏa cái thú tính, cứ phải cào xé, bới móc, moi tim cái xác đấy thì hình như mới đủ. Tự nhiên ngồi tưởng tượng ra mà thấy sợ.
Hoàng tử bóng râm
Có một thống kê phải giật mình: phải đến 80% những người tham gia forum, comment vào các blog hot, gửi message cho group (nhóm)với lời lẽ lăng mạ, đồn thổi, nói xấu, kích động là đàn ông. Thật đấy, không tin bạn cứ kiểm tra mà xem, những dòng status, những lời comment, những cái reply... hầu như đều xuất phát từ cái giới mà người ta gọi là mạnh mẽ, hào hoa, ga lăng đấy.
Con số này cho ta thấy điều gì? Thời nay mọi thứ đều bình đẳng, ai cũng có thể độc ác, hèn nhát và bỉ ổi như nhau. Sẽ không đưa ra một kết luận nào mang tính "chụp mũ" và "ôm đũa cả nắm" kẻo lại gây thêm một vụ scandal nữa. Cái này mọi người hãy tự suy ngẫm thôi. Nếu có giật mình thì ôi thôi, đó là sự thật!
Một điều nữa nhận ra là chúng ta rất dễ bị lừa, à không, dễ bị kích động. Điều này đã ít nhất được chứng minh ở thị trường chứng khoán, thị trường vàng... Đại đa số chúng ta đều chưa gặp em ABC nào đó, nhưng cứ đọc qua vài cái blog, vài cái thread, vài câu truyền miệng là chúng ta và em ấy như thể người thân - biết rõ nhau lắm rồi. Tất nhiên là khi biết rõ như thế, quan tâm quá mức tới ai đó cũng là điều dễ hiểu.
Chúng ta có quyền nói lên những điều mình nghĩ, nhưng khi nói đến một cá nhân nào, thì cho cái não nó hoạt động thêm vài giây để tự hỏi: mình viết thế có ảnh hưởng đến ai không, hậu quả sẽ thế nào? Nếu não còn hoạt động chắc chắn sẽ đưa ra quyết định đúng, còn chẳng may hỏng IC thì chúng ta đã đánh mất chữ Người.
Điều nữa là chúng ta không biết chúng ta đang làm gì? Cứ xả cho sướng, chửi cho thỏa... chứ không biết "con thuyền" chúng ta đang đẩy sẽ đi về đâu.
Tôi, bạn và những người cùng thế hệ âu cũng chỉ là một sản phẩm đầu tiên của cái thời kỳ hội nhập này. Nếu nói theo cách có logic và triết học thì scandal này là một tất yếu của lịch sử, một kết quả "hợp lý" của thời kỳ hội nhập tràn lan những văn hóa ngoại lai. Chúng ta chỉ là những con cờ trên một bàn cờ, nhân vật chính cũng chỉ là con tốt thí mà thôi. Cái cần lên án là những người đã-đang-sẽ chơi ván cờ này cơ!
Đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu những hành động của các bạn cùng trang lứa là gì? Giết hay Tha? Giết thì cũng muộn rồi, nhân vật cần "giết" thì cũng đã chết, nay cũng chỉ là cái xác. Giết tiếp, bới móc tiếp, ăn thịt, hút máu chăng?. Thế hoá ra chúng ta là con Thú à? Còn nếu Tha, vừa có hành động xong thì cả bầy thú hoang ào tới.
Rõ ràng là có điều gì đó không ổn ở đây thì phải?
Rõ ràng là có rất nhiều bạn đang không định hình được mình là Con hay Người nữa.
Một phát hiện nữa là chúng ta như những đứa trẻ con. Nhân vật thì cố gắng hòa nhập với đời thường, cố gắng đi ra đường thì có người bảo là lạnh lùng? Lạ thật, chả lẽ ra đường vừa đi vừa khóc à? Thế hóa ra là người điên, mà người điên thì phải ở nhà hoặc ở trại chứ, nhưng hòa nhập với đời thì làm sao ở trại được?
Tiếp nữa là khi ai đó khóc khi hối lỗi và van xin, người ta lại bảo là khóc giả. Ối. Nếu ai thử đặt mình vào vị trí đấy xem, chắc chắn là ngất ngay tại trận chứ chưa nói gì đến nói được nửa lời. Nếu không khóc thì lại có người bảo nhơn nhơn. Ôi, đúng thật là ma trận, khó giải thích nổi chúng ta đang muốn gì?
Lại một phát hiện "đáng sợ" nữa là những đứa làm blog "bẩn" lại chính là những người bạn cũ của nạn nhân. Dù vẫn đứng trong bóng tối, nhưng kiểu gì cũng có ngày ra ánh sáng thôi. Tự nhiên ngồi ngẫm, phát hiện ra quá nhiều điều khiến lạnh cả người, đúng là thật không thể nào đo được lòng dạ con người.
Vài nét về blogger:
Đọc là Gia Trung, nhưng viết phải viết là Gi@ Trung mới chính xác nhé... Thanh niên thế hệ A còng mà lại. - Hoàng tử bóng râm, "Đã đi là đến!". Bài đã đăng: 10 lời khuyên khi ra sân Mỹ Đình.