Hòan tòan không phải như vậy mà tâm trạng em đang chất chứa bao nhiêu nỗi niềm mà chắc chắn anh không biết được. Anh không thể hiểu cái cảm giác hôm em nhận được tin nhắn của T. Em thật sự chóang váng, buồn và tủi thân nữa. Em không hiểu sao T lại biết em nhắn tin cho anh, có lẽ anh đã vô tình không xóa dòng tin nhắn ấy đi. Em biết mình sai nhưng em đã không làm chủ được con tim mình anh ạ, em đã không thể không quan tâm đến anh. Và em tự hỏi liệu yêu thương một người có phải là có lỗi không anh. Mà nếu là có lỗi thì em đã có lỗi lớn với anh và T. Em không muốn nói lời xin lỗi đâu bởi em không sửa được nỗi lầm đấy của mình đâu anh. Em không thể anh ạ. Em biết anh rất khó xử và anh đang thương em đúng không?
Xin anh đừng thương em bởi em không đáng bị thương và em cũng không muốn nhận tình thương ấy từ anh, anh ạ. Nhìn ánh mắt anh nhìn em, em hiểu. Thà rằng em cứ chôn chặt tình yêu đấy trong tim, thà rằng em sẽ cố sống cho thật tốt để anh thấy rằng em không cần tình thương của anh đâu còn hơn để anh thấy rằng lòng em đang tan nát vì anh. Em không muốn anh thương em vì như vậy cũng có nghĩa là chúng mình đã mãi mãi xa nhau thật rồi phải không anh? Xa nhau, hai từ ấy nghe thật viển vông phải không anh? Chúng mình rất gần mà cũng rất xa. Có khi đứng ngay cạnh nhau nhưng cũng có khi xa nhau tới tận hai chân trời. Nhưng anh ạ, trong trái tim em và với em có lẽ sẽ không bao giờ mình xa nhau anh ạ.
Cho dù thời gian có trôi mãi, cho dù em và anh sẽ ở hai chân trời xa lạ thì trong tim em sẽ mãi mãi mang theo hình bóng của anh và anh cũng vậy anh nhé. Em sẽ sống thật tốt, em sẽ sống thật hạnh phúc vì em và vì hạnh phúc của cả anh nữa. Nhưng em xin anh một điều là anh đừng thương em. Nếu trước đây anh nói anh yêu em thì giờ đây anh đừng có ý nghĩ là thương em anh nhé, mà hãy cất tiếng yêu khi xưa trao em thật xa anh nhé. Em cũng sẽ chôn sâu những kỷ niệm về anh để nó mãi ngủ yên trong trái tim em anh ạ. Em biết lần này anh sẽ không còn được đọc những dòng này em viết nữa đâu bởi em sẽ không còn nhắn tin cho anh nữa đâu.
EM