Tôi 28 tuổi, đã lập gia đình được 3 năm, có một bé gái gần 2 tuổi, giờ mang bầu bé thứ hai được 6 tháng.Trước khi cưới, tôi có rất nhiều người theo đuổi và cũng khá tự tin rằng sau này sẽ sống tốt trong gia đình nhà chồng. Thực tế lại không phải vậy, gia đình chồng không khá giả lắm vì bố mẹ chồng chỉ làm ruộng, tôi không quan trọng vấn đề đó vì từ trước đến giờ vẫn nghĩ bản thân sẽ phấn đấu bằng khả năng của mình là chính.

Ảnh minh họa
Bố chồng là người gia trưởng và cực kỳ tiết kiệm, những gì ông nói luôn đúng, dù sai vợ con không được phép nói lại. Ông là người cầm kinh tế, việc chợ búa một tay ông lo, mẹ chồng từ trước đến giờ đều nhất mực nghe lời ông, tuy nhiên bà là người không biết nói những lời hay ý phải, toàn nói bậy, nói tục. Ngày mới bước chân về làm dâu tôi thật sự thấy sốc và bị khủng hoảng mất một thời gian dài. Lúc mang bầu bé lớn do không hòa hợp được nên vợ chồng tôi đã chuyển xuống gần công ty chồng ở trọ. Chuyển xuống được 3 hôm, do chưa quen người, quen môi trường và đang mang bầu được 3 tháng nên tôi không xin được việc. Bố mẹ chồng biết thế mắng tôi là đồ ăn bám, phá hoại. Sau đó, với sự giúp đỡ của bố mẹ đẻ, tôi đã thuê lại một cửa hàng quần áo để buôn bán qua ngày.
Khi biết tin bố mẹ chồng rất khó chịu vì sợ tôi làm ăn thua lỗ sẽ ảnh hưởng đến ông bà. Chồng đi làm công nhân nên cũng không giúp đỡ được nhiều, cứ cuối tuần được nghỉ ông bà lại gọi điện báo về quê có việc (thực tế chẳng có việc gì quan trọng). Tôi toàn phải một mình đi lấy hàng, vác hàng. Mặc dù rất giận nhưng toi vẫn nhịn để cho gia đình êm ấm. Gần ngày sinh, mọi người khuyên nên về nhà chồng để ông bà nội ngoại tiện chăm cháu (haigia đình cũng gần nhau). Nghe lời mọi người tôi chuyển nhượng cửa hàng về quê, toàn bộ số tiền làm được tôi đưa cho chồng để nhờ bố chồng gửi ngân hàng vì biết ông rất nặng về vật chất. Tiền ăn uống trong thời gian nằm cữ tôi đều chủ động bảo chồng đưa cho ông bà để ông bà không phải lo và để cho dễ sống.
Thời gian nghỉ ở nhà chăm con ông bà vẫn so sánh tôi không được 18 triệu tiền chế độ nghỉ sản như mấy chị hàng xóm. Biết thân phận nên tôi vẫn hỗ trợ bố mẹ chồng việc đồng áng. Khi con được 5 tháng, bố mẹ chồng bắt tôi đi làm chứ không cho ở nhà trông con nữa. Tháng lương đầu tiên tôi đã biếu ông bà tiền tiêu vặt và còn lại lo chi tiêu trong gia đình. Sau đó tôi và chồng đã thống nhất lương của tôi sẽ dùng để chi tiêu cho cả gia đình, còn lương của chồng để tiết kiệm. Có buổi tôi đi làm về muộn gần 9h bố chồng chửi "mày đi làm gì mà giờ này mới về", còn mẹ chồng khóa cửa không cho vào nhà, trong khi con gái đẻ của bố mẹ cũng tăng ca đến 9,10 h tối. Tôi vừa khóc vừa gọi điện cho chồng (chồng làm ca đêm không ở nhà). Hôm sau mọi người coi như không có chuyện gì, còn tôi cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm và tình cảm với bố mẹ chồng không còn được như trước .
Chồng tôi không lô đề, cờ bạc, rất chăm chỉ, chịu khó nhưng an phận và không có chính kiến, nhất mực nghe lời bố mẹ. Rất nhiều lần bố mẹ chồng mắng nhưng anh mặc kệ tôi và thường xuyên lảng tránh, bỏ đi khi tôi và bố mẹ anh xảy ra mâu thuẫn. Cách đây 3 tháng, bố mẹ chồng không trông con cho tôi đi làm, thường xuyên bảo tôi nay xin nghỉ, mai xin nghỉ để ở nhà trông con. Tôi nói với chồng nhưng anh chỉ im lặng, ở luôn dưới công ty không về nhà mấy ngày liền. Uất ức quá tôi bỏ đi thuê nhà ở riêng, khi về đón con thì nhà chồng không cho đón.
Cảm thấy không tiếp tục sống như thế này trong khi bản thân còn đang bụng mang dạ chửa nên tôi đã để con lại nhà chồng và về nhà mẹ đẻ ở. Thời gian đầu cứ cách một ngày tôi lại vào thăm con, được mọt thời gian thì gia đình chồng và chồng không cho thăm, liên tục chửi bới, xúc phạm tôi và bố mẹ tôi. Sau đó còn đi nói xấu, bịa chuyện, bôi nhọ danh dự bố mẹ đẻ tôi. Hôm trước, nhớ con quá tôi mang đồ vào thăm con nhưng chồng và mẹ chồng không cho bế con, đẩy tôi ngã hai lần ra sân, sau đó thản nhiên gọi điện cho bố chồng nói rằng tôi vào đánh bà rồi giờ đang nằm lăn ra ăn vạ. Đến giờ phút này tôi vẫn còn thấy sợ, thương con nhưng không biết có nên trở về ngôi nhà đó nữa không. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi đang rất đau khổ.
Thủy
Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu