>> Tôi không còn tin tưởng đàn ông
>> Anh bảo tôi là người dâm đãng
Em và anh quen nhau từ hồi hai đứa vẫn là học sinh tiểu học. Học cùng nhau hết cấp hai, đến cấp ba, anh xuống thành phố học. Quãng thời gian gần 3 năm không gặp nhau, chúng em cũng không có bất kỳ sự liên lạc nào. Tình cờ, cuối năm lớp 12, chúng em liên lạc lại rồi yêu nhau từ đó.
Mối tình này kéo dài cho tới bây giờ cũng gần 4 năm rồi, vui buồn có đủ. Xa nhau về khoảng cách không khiến chúng em bớt yêu nhau, mặt khác còn làm cho tình cảm thêm mặn nồng. Mỗi đứa học ở một thành phố, cuộc sống hoàn toàn khác biệt. Mỗi lần gặp nhau là một niềm hạnh phúc mà khi xa nhau chúng em đều cảm thấy luyến tiếc.
Yêu nhau và cho nhau tất cả, em yêu anh nhiều, nhưng trong thâm tâm vẫn hối hận chuyện "cho đi" quá sớm. Giá mà chúng em có thể giữ gìn cho nhau tới ngày thành hôn thì tốt biết bao. Nếu mọi chuyện cứ êm đềm diễn ra như vậy, có lẽ em cũng không ngồi viết tâm sự này.
Ảnh minh họa: Inmagine. |
Bọn em cãi nhau thường xuyên, nhưng chỉ cần gặp nhau thì mọi giận hờn tan biến. Bên nhau rất vui vẻ, vì khoảng thời gian dành cho nhau mỗi lần gặp không nhiều. Cách đây khoảng 1 tháng, anh có chat với bạn, và em đọc được nội dung cuộc trò chuyện đó. Em đã rất buồn, nội dung anh có nói rằng bọn em không lâu bền được vì gia đình ngăn cấm.
Em đã khóc nhiều, giận anh, và cả hận anh vì suy nghĩ nhu nhược đó. Lúc đầu em trách móc anh không yêu em thật lòng, anh giải thích đó chỉ là nói đùa. Rồi sau đó em không liên lạc với anh nữa. Khoảng thời gian đó tầm hơn 1 tuần, không hiểu sao em vùi đầu vào ăn - ngủ - học, mà không hề nhớ tới anh nữa. Cuối cùng có lẽ vì quá nhớ em mà anh tìm gặp, nhưng trong lần gặp ấy, em không hề vui vẻ, luôn cáu gắt với anh.
Từ đó cho tới nay, em như dần mất cảm giác yêu thương, nhớ nhung như trước. Em không muốn giấu anh về cảm xúc của mình nên đã nói chuyện thẳng thắn với anh. Anh rất buồn. Bọn em vẫn gặp nhau 2 lần một tháng. Em không muốn làm anh buồn, không muốn chấm dứt tình yêu em đã vun đắp, nhưng thật sự em không còn vui vẻ khi bên anh. Chia tay nhau ở bến xe em không còn lưu luyến như trước.
Có lúc em đã nghĩ hay là chia tay đi, chấm dứt quan hệ này. Nhưng em không dám làm, em sợ anh sẽ tổn thương vì em biết anh vẫn yêu em rất nhiều. Hơn nữa, em đã vẽ lên cho mình tương lai, hai đứa sẽ là một cặp vợ chồng hạnh phúc.
Anh có rất ít điểm tốt nếu không muốn nói em không tìm được điểm tốt nào ở anh. Trước đây, lúc yêu anh rất nhiều em vẫn biết là anh không tốt, không như những gì em mong đợi, nhưng tình yêu có lẽ không cần lý do. Anh cũng không phải tuýp người chung thủy, năm thứ hai bọn em yêu nhau, anh đã giấu em nhắn tin tán tỉnh với một người con gái khác. Biết chuyện em khóc, anh cũng khóc cùng em nhưng sau đó vẫn nhắn tin với người con gái đó.
Hồi ấy, em căm giận anh lắm, bởi em biết trước kia bố anh cũng ngoại tình, em sợ sau này lấy nhau anh cũng sẽ vậy. Giờ đây, nhìn anh em thấy ngao ngán. Anh là một người rất vô tâm, trước đây vì yêu anh nhiều nên em vẫn thường bỏ qua cho anh về điều ấy. Nhưng giờ khi cảm xúc đã chai sạn, thấy anh vô tâm chỉ khiến em càng không thể lấy lại cái cảm giác yêu thương ngày nào. Em phải làm sao đây?
Ngọc
* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.