Tiger Cup 2002
Riedl ra đi. Tân HLV của ĐTVN là một ông thầy người Brazil, ngài Dido - một con người giàu cá tính. Gây ấn tượng tức thì vì một trái tim nóng bỏng, một phong cách sôi sục và nói theo ngôn ngữ phương Đông thì Dido là một người hướng ngoại. Báo chí tại thời điểm ấy còn ghi lại hình ảnh Dido cõng trò Văn Quyến trên lưng chạy quanh bờ biển, và thi đá 11 m với trò. Sau đó ông lại phát hiện ra cái chân trái của Thạch Bảo Khanh sau một buổi dự khán trên khán đài A sân Hà Nội. Rồi tập luyện… rồi bắt đầu phát sinh những sự cố.
Dido đuổi Văn Quyến và Lưu Thanh Châu mà ông cho là ương bướng. Dido đi Đồng Tháp sinh sự và đòi ăn thua đủ với lãnh đạo một CLB bóng đá chỉ vì họ “dám” coi thường và trừng phạt thói vô kỷ luật của cựu học trò mình. Không khí ở ĐTVN như bị loãng ra…để đến khi xuất trận, ĐTVN thua từ A-Z. Chia tay! Và thời gian lại như bóng câu qua thềm, có một người Bồ Đào Nha đến Việt Nam làm bóng đá… Đó là Henrich Calisto.
Calisto gây ấn tượng tức thì vì sự hiểu biết sâu sắc về bóng đá. Ông là người bộc trực và có chút nóng nảy, song hiểu việc và nghiêm cẩn trong huấn luyện. Thế là ông thầy của CLB Gạch Đồng Tâm lên tuyển, trở thành “đệ nhất nhân”.
Theo CAND, tại Tiger Cup 2002, ông Calisto có công lớn nhất với ĐTVN là giới thiệu được một hàng tiền vệ cần cù và cũng có chút sáng tạo, đó là Phan Văn Tài Em, Nguyễn Xuân Thành, Trường Giang. Ít ai quên bàn thắng giải tỏa của Xuân Thành, phong cách thi đấu hết mình của “ong thợ” Tài Em và cả 3 bàn thắng mà Phương Nam “ghi” từ hàng ghế dự bị. Anh xuất trận sau khi Văn Sỹ bị chấn thương và có sự giới thiệu của trợ lý HLV, song đến trận sau đó thì anh đã không còn là chính mình. Dù sao chiếc HCĐ vẫn còn là niềm an ủi của các fan Việt Nam.
Tiger Cup 2004, chờ đợi và hy vọng
![]() |
Người hâm mộ đang chờ đợi Tavares. |
Calisto nghỉ, Riedl được mời trở lại để lo cho SEA Games 22 với nhiệm vụ ban đầu là dẫn dắt Đội tuyển U23 quốc gia. Chính ở đó, ông thầy người Áo như đã tìm ra chiếc “đũa thần” để giúp học trò. Không biết ông dùng phương pháp gì, vậy mà chính ê-kíp này, đội tuyển U23 năm ấy đã trở thành một “thế hệ vàng thứ hai” sau lớp đàn anh năm nào nay đã giã từ sân cỏ.
Họ giành nhiều thắng lợi. Từ Cup vàng ở LG Cup, trận hòa 1-1 trước CLB Yokohama, trận thắng 1-0 trước tuyển Hàn Quốc, kể cả chút xao xuyến sau trận Việt Nam - Thân Hoa hay U23-Perak của Malaysia. Đặc biệt nhất, oách nhất là âm hưởng vang vọng của BĐVN ở SEA Games 22, khi các cầu thủ thân yêu của ĐTVN trở nên hết sức gần gũi trong trái tim của nhiều lớp khán giả, đặc biệt là Văn Quyến - người sau đó đoạt danh hiệu Quả bóng vàng Việt Nam năm 2003.
Họ được sự cưng chiều của cả dư luận và các tổ chức xã hội, và, như một quy luật nào đó luôn dành cho tuổi trẻ, kể cả cái quy luật thăng trầm… Những khó khăn đã đến với bộ khung của một ĐTVN “trong mơ” để họ đi đến hai nhiệm vụ trung tâm là sẽ thi đấu thành công ở Tiger Cup 2004 và SEA Games 23, trong đó Tiger Cup 2004 là nhiệm vụ trước mắt - điểm nhấn năm nay của BĐVN. Và một thời kỳ mới của ĐTVN lại bắt đầu.
Tám năm đi qua rất nhanh. Dặm dài Tiger Cup lại như sắp sôi lên vì cơn sốt mới, đang được nuôi dưỡng trong lòng các fan Việt. Sau Weigang, Riedl, Calisto, giờ là vị thuyền trưởng người Brazil, ông Edson Tavares. Ông thầy ấy sẽ làm gì khi mà trong tay ông chưa phải là một ê-kíp lý tưởng và những áp lực nặng nề trên vai. Thật không dễ dàng!