Anh khôn thật, chọn ngày về vào đúng thời khắc giao mùa đẹp nhất của Hà Nội. Xa Hà Nội anh chỉ nhớ tiết trời mùa thu thôi mà. Những ngày lạnh lẽo của em sẽ tan dần, có anh em sẽ được ấm áp, bình yên mãi trong vòng tay của anh.
Nhớ anh quá, chỉ mong cho chóng đến ngày kia để được đón anh với nụ cười rạng rỡ. Anh sẽ về với em, về với mùa thu Hà Nội thơm nồng nàn trong hương hoa sữa, hương cốm mới, về với những con đường lòng vòng xa lắc lơ từ nhà anh đến nhà em.
Sẽ không còn những ngày phải chat chit đến mỏi tay rồi mà vẫn còn thấy nhớ, em sẽ được gặp anh mỗi ngày, lang thang khắp phố phường Hà Nội huyên thuyên về đủ thứ, về những ngày nhớ anh (em vốn nhiều chuyện mà). Em sẽ được vòng tay qua ôm anh thật chặt để không còn thấy lạnh nữa. Nhớ quá đi thôi...
Thùy Anh