Huệ Hương
(Tôi làm thơ)
Có thể một ngày mình sẽ bước qua nhau
Vòng tay ôm cũng xa dần thương nhớ
Phố vắng buồn tênh nép mùa vụn vỡ
Khoảng trống bàn tay đâu dễ lấp đầy
Có thể một ngày quên hết mê say
Vòng xe quay lùi gọi tên ký ức
Niềm vui đánh rơi, nỗi buồn rất thực
Chống chếnh lối về hẫng hụt bước chân
Có thể một ngày ký ức vang ngân
Chú dế tình tang gảy điệu đàn xưa cũ
Dắt mộng mị trốn vùi trong giấc ngủ
Rơi rớt vệt màu lem luốc đêm sâu
![]() |
Có thể một ngày khao khát tìm nhau
Chỉ muốn biết bàn tay kia đã ấm?
Ánh mắt ngày xưa đã thôi thinh lặng?
Nụ cười đã về xua khoảng trống không ai?
Có thể một ngày vô tình… sớm mai
Lời muốn nói bỗng trở thành vô nghĩa
Cách mỗi bước chân mà xa hun hút thế
Người năm nào nay bỗng hóa người dưng
Liệu đêm có đủ dài và sâu
Để giúp em hong khô giọt lệ úa màu
Cho những xót xa vỗ cánh thiên di
Phía bên kia bờ thời gian
Màu nắng đã tàn, đã chợt tắt
Vài nét về tác giả:
Bài đã đăng: Ước nguyện, Xin đừng trở về trong giấc mơ em, Giã từ