Anh đã bảo em rằng nếu cảm thấy nhớ anh thì hãy gọi điện cho anh hay nhắn tin cũng được. Đã bao lần em cầm điện thoại bấm số hiện tên anh nhưng lại không thể gọi, em không thể để anh phải nhớ đến em.Những lúc không làm gì em đều nhớ đến anh , em vùi đầu vào công việc không cho mình thời gian để nhớ nhưng cũng không sao quên được.
Em đã thực sự cảm thấy đau khổ khi trước mắt em chỉ nhìn thấy duy nhất hình ảnh của anh. Em cứ tưởng rằng khi mình chủ động chia tay thì sẽ không cảm thấy buồn nhưng hình như càng xa anh em càng cảm thấy em yêu anh nhiều hơn, tình yêu đó như một lưỡi dao cứa vào tim em rớm máu. Em vẫn nhớ có một câu hát mà em vẫn thích nghe sao ma giống tâm trạng mình đến thế " Dẫu biết rằng tình là dây oan, dẫu biết rằng hợp rồi sẽ tan , nếu biết tình yêu là đau khổ thà dương gian đừng có chúng mình. "Em đang cố chứng minh cho anh biết rằng không có anh cuộc sống của em vẫn diễn ra bình thường , em vẫn cười như không có chuyện gì xảy ra nhưng chắc anh không thể ngờ rằng những tiếng cười đó làm tim em đau buốt.
Em đã không thể chứng minh rằng em không yêu anh mà khi xa anh em lại có thể cảm nhận được cả hơi ấm , nụ cười và cả tình yêu anh giành cho em nữa. Những điều đó không thể lấy lại được nữa nhưng trong em anh mãi là tình yêu nỗi đau và cả niềm hạnh phúc. Em chỉ hy vọng không có em anh sẽ sống tốt hơn và trong cuộc sống sau này có một lúc nào đó anh bất chợt nghĩ đến em hãy coi như nỗi đau khi bị vấp ngã. Em biết anh cũng cảm thấy rất đau khổ khi không còn được gặp em nhưng anh hãy cố gắng nhé không có gì là không thể vượt qua. Thời gian sẽ là phương thuốc tốt nhất để xoá mờ tất cả.
Em xin lỗi vì đã không thể ở bên anh nhưng trái tim và tình cảm của em sẽ mãi hướng về anh. Hãy quên em như chưa từng gặp và em cũng sẽ làm như vậy. Em chỉ muốn anh biết rằng em thật sự rất nhớ anh.
Mắt buồn (m_phuong2912@yahoo.com)