Sau khi đã quen thuộc các loại hình bida, các kiểu xếp bi, chia bài, đặt các cây ky ở bida dù, thời gian rảnh, vắng khách, các em gái xếp bi tranh thủ cầm cơ học nghề.
Mức “lương cứng” hằng tháng của các em này trung bình chỉ tầm 800 nghìn đồng đổ lại, lao động mỗi ngày 8 tiếng; thời gian làm việc thường được chia làm hai ca, từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, ca thứ hai 5 giờ chiều đến 12 giờ khuya, cũng có nơi đón khách thâu đêm.
Tiêu chí nghề cần nhất là ngoại hình, càng trẻ, càng xinh càng dễ kiếm việc. Làm việc trong môi trường máy lạnh mát mẻ, ăn diện đẹp và càng kiệm vải, càng được các cơ thủ chiếu cố, dĩ nhiên là cũng chiếu cố luôn “lương mềm”, trong khi công việc thì đơn giản, nhẹ nhàng. Chính vậy, nhiều cô gái quê lên thành khởi nghiệp bằng nghề này.
Quanh đi quẩn lại mọi thứ cũng chỉ trong phạm vi bàn bida với vài kiểu chơi phổ biến - bida lỗ, bida france (bida 3 bi), những câu lạc bộ lớn có thêm môn snooker. Nên, các thao tác trong nghề xếp bi dễ lắm, học chừng 5 phút là thành.
Với bida lỗ, mỗi kiểu chơi có cách xếp riêng, bida 9 bóng, 15 bóng, cách xếp bi cho dân chơi bài giấu hay không giấu bi mồi (bi số 14, 15), cách xếp đánh sọc trơn. Bida france càng đơn giản hơn, đem bộ bi cho khách là xong việc, thích thì ngồi lại bàn ghi điểm cho khách, không thì đứng đâu đó đợi khách kêu gì phục vụ nấy là xong.
Tuy cũng có những luật chơi, cách xếp bi ở môn snooker, cách xếp dù ở bida dù hơi phức tạp, nhưng nói chung muốn khởi nghiệp ở nghề bida, các cô em xinh chỉ cần ngoại hình xinh xắn, trắng trẻo là xin đâu đậu đó. Cái gì chưa biết thì các chị em trong bàn sẽ chỉ dạy thêm, vừa làm vừa học.
Sau khi đã quen thuộc các loại hình bida, các kiểu xếp bi, chia bài, đặt các cây ky ở bida dù, thời gian rảnh, vắng khách, các em gái xếp bi tranh thủ cầm cơ học nghề. Trước để giết thời gian, sau để luyện cơ, đánh cùng những khách một mình, vào bida chơi là phụ mà ve gái là chính.
Em nào chơi càng khá, các cơ lẻ càng khoái đến chơi, gần gũi các em sẽ dễ tán tỉnh hơn. Với những em chơi khá, khi chơi xong, khách vừa lo cho khoản nước nôi, ăn uống, xông xênh cũng thêm ít tiền bo. Nhờ vậy, cuộc sống của các em xếp bi cũng được cơi nới hơn tí đỉnh so với mức lương cứng xem ra không lấy gì thơm tho.
Các em phục vụ bida lỗ hay chơi chiêu khoe hàng, dân trong nghề gọi nôm na là đi oánh bida 17 bóng. Cả bàn bida 6 lỗ có 15 bóng, hai bóng nữa đâu ra? Từ mỗi cú ngả người xếp bi cho khách hàng, các em cũng ngả ra gần sát mép bàn, cái áo - thường là hai dây hoặc trễ cổ - lúc nào các em gập người xuống, hút chặt những cái nhìn cháy bỏng.
Cũng có những em gái xếp bi vô tình, nhưng đa phần các em đều biết tận dụng lợi thế. Em Q. - xếp bi ở bida trên đường Đặng Văn Ngữ chẳng ngần ngại: “Mấy cha nội chơi bida, em thấy đến khi tụi em xếp bi, thằng nào cũng dạt hết về mép bàn đối diện để khi tụi em cúi xuống xếp bi là nghía”.
Nói về chuyện trang phục đôi khi mát mẻ của các em gái bida, một quản lý của quán bida khá nổi tiếng trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa cho biết: “Mấy đứa nhân viên ở đây khi làm việc, tụi tui chỉ yêu cầu ăn mặc đứng đắn thôi, còn trang phục của mấy em nó như thế nào thì do các em tự chọn. Đôi khi cũng có em mặc mát mẻ, chẳng hạn áo hở cổ, váy ngắn, nhưng đó là tự do của mấy em, tụi tui đâu có ép các em được”.
Dân xếp bi ở quán nào cũng than về lương như bọng, nhưng móc ra toàn điện thoại xịn, đi xe xịn, hiện tượng còn thấy ở một số nghề nghiệp khác, nhưng cách kiếm lương mềm không giống nhau. Em H. xếp bi ở Lê Văn Sỹ cho biết lương chỉ có 800 ngàn. Trong khi cái alô em xài trị giá 4,5 triệu đồng, cưỡi con Attila, đồ đẹp diện mút mùa và được xem là ngôi sao nhỏ trong số những em xếp bi ở quán.
Hỏi H. có nguồn thu ở nghề khác không? Em gái lắc đầu: “Tiền em để dành chứ đâu ra”. Đợi H. vào trong, em gái xếp bi bàn bên bĩu môi: “Xí, tiền lấy của trai thì có...”.
Ở các điểm bida máy lạnh, các em gái hay ganh đua nhau trong ăn mặc, xài đồ, ghen nhau trong tranh giành khách quen, tiền bo, ma cũ bắt nạt ma mới, ghét nhau, nói xấu khích bác nhau ra mặt.
Ở một điểm bida trên đường Trường Chinh, em L. xếp bi bỏ nhỏ thẳng thắn: “Anh có bo, đừng bỏ tiền trong sổ kẹp cái biu (hoá đơn thanh toán) nha, bo vô đó là bo chung chứ hổng phải cho em”. Lúc thanh toán, khách làm như lời L. dặn với số dư hơn 30 ngàn. L. vừa nhét tiền vào giữa cổ áo hở, mừng ra mặt, đứng dựa sát rạt vào người khách, tình tứ thì thầm: “Bữa sau anh nhớ ghé em chơi nữa nha”, kèm cái hôn nhẹ vào má sau câu nói.
Mấy em phục vụ bàn bên quay đầu đi chỗ khác. Những hành động tình tứ của L., thực sự không phải là thông điệp tình cảm gì cả, mà chỉ là khẳng định “đây là khách ruột của tui, các chị em khác làm ơn tránh xa giùm”.
T. làm trong một tiệm bida ở Trương Quốc Dung chưa đầy tháng. Cô tâm sự: “Em học đến 12, theo hết nổi nên nghỉ học, kiếm việc làm mà hổng biết làm gì nên nghe nhỏ bạn rủ, xin vô đây xếp bi”. T. làm ca chiều đến 12 giờ khuya mới xong việc, thường về nhà hơn 2 giờ khuya vì quán còn khách còn phục vụ.
Hết tháng, T. chuyển sang quán bida khác trên Hoàng Văn Thụ, đây là bida mở cửa sáng đêm. Quán nhỏ, chỉ 5 bàn bida lỗ, nhưng khuya về lúc nào cũng chật khách dân chơi. Quán có số vì đã từng bị hốt trọn ổ bởi các tay cơ chui vào đây sử dụng thuốc lắc. T. làm quán mới với mức lương hấp dẫn 1,2 triệu.
Một buổi tối hơn 2 giờ khuya, T. gọi điện cho một chàng khách quen qua ủng hộ, đến nơi anh thấy T. đang ngồi góc khuất quầy bar thút thít khóc, áo hai dây bị rách một vệt ngắn bên ngực phải. T. nghẹn ngào: “Hồi nãy đứng bàn, khách say giở trò quậy em, giựt đứt cái áo, mấy ông đó là khách quen nên đâu ai nói gì”. Sau hôm đó T. nghỉ việc, bỏ nghề.
(Theo Sài Gòn Tiếp Thị)