Mashimay
(Tặng Cá Sấu chúa và những ai đã, đang xem mình cùng họ với 'cá sấu')
Nàng, tự gọi mình là "đẹp". "Đẹp" ở đây được nàng hiểu theo nghĩa là "đẹp" toàn diện. Ai đó sẽ bảo rằng nàng tự tin thái quá. Tốt thôi, tự tin cũng là một cách để "lăng xê" bản thân mình mà. Nàng thì có thừa tự tin đó.
Nàng, thiếu vài ngày nữa là tròn hai mươi tuổi hai tháng. Sở dĩ nàng nhớ chính xác thế vì nàng là con gái. Mà con gái thì luôn đếm từng ngày, sợ mình già đi, và phải lo cho nhan sắc không bị tàn phai theo từng ngày, từng giờ, từng giây, từng phút.
Nàng, không đẹp, không cao, dáng không chuẩn, gia đình vào loại trung trung, học hành thì cũng vào loại thường thôi. Bất cứ ai nhìn vào nàng cũng sẽ nhận xét một câu (cũng là một câu thuộc vào loại phổ biến): bình thường, bình thường, và rất bình thường.
Nàng, đôi khi cũng hơi tự ti về nhan sắc của mình. Thấy bạn bè và mọi người xung quanh, ai cũng xinh xắn, dễ thương, được nhiều người yêu quí. Còn nàng...
Nhan sắc là do ba má ban tặng cho nàng. Nàng đâu có quyền lựa chọn mình "được" đẹp hay xấu. Chẳng nhẽ nàng lại quay ra trách ba má sao sinh mình ra mà chẳng đẹp chút nào? Vậy sẽ không phải là người con ngoan. Và theo nàng, việc đó cũng chẳng cần thiết.
Trên thế gian này, mọi sinh vật sống đều yêu cái đẹp. Động vật yêu cái đẹp. Con người cũng yêu cái đẹp. Tất nhiên rồi, đó như là một quy luật, và nàng cũng công nhận rằng mình không nằm ngoài quy luật ấy. Nàng yêu cái đẹp. Những cái đẹp tự nhiên thì luôn đọng lại trong lòng nàng những hình ảnh khó phai mờ.
Nàng biết, có không ít người sẽ tự trách móc bản thân, trách số phận, trách ông trời sao sinh họ ra mà chẳng đẹp như người ta. Cũng dễ hiểu thôi, đó là lẽ thường mà. Ai mà chẳng có một chút ích kỉ bản thân và ghen tỵ đối với người khác. Nàng nghĩ rằng, cứ mãi tự ti về nhan sắc của mình thế thì chỉ thiệt cho bản thân mà thôi. Nàng sẽ học cách chấp nhận. Và việc đầu tiên là chấp nhận bản thân mình. Đến cả nàng mà không chấp nhận được nàng, thì thử hỏi còn ai có thể chấp nhận được nàng?
Nàng có một người chị họ, chị ấy đẹp (vì mọi người ai cũng nhận xét như vậy, và nàng cũng thấy vậy). Họ thường đem nàng ra so sánh với chị ấy. Nàng chẳng hiểu so sánh như vậy để thấy chị ấy đẹp, thấy nàng xấu, hay chỉ để tán chuyện cho vui. Nàng chỉ hiểu một điều, mọi sự so sánh đều khập khiễng, và đôi khi sự so sánh không cần thiết sẽ dễ dàng mang lại tổn thương cho người khác.
Để dễ chấp nhận hơn, nàng sẽ nghĩ như thế này: thế gian nếu ai cũng đẹp thì sinh ra nhàm chán lắm. Phải có những "bông hoa lài" như nàng thì mới thật sự sống động và có ý nghĩa. Và cũng nhờ có những người như nàng, con người ta mới nhận thức được cái đẹp thật sự là gì.
Nàng cũng biết, sẽ có nhiều người bảo là "Vẻ đẹp bên ngoài không quan trọng đâu, quan trọng là vẻ đẹp tâm hồn". Câu này, theo nàng thì vừa đúng, vừa sai. Lí do ư?
Thứ nhất: Vẻ đẹp bên ngoài lắm lúc quan trọng lắm. Không ai có thể phủ nhận rằng những người đẹp thì luôn được người khác chú ý và dễ dàng thành công hơn. Và hầu hết 99% dân số trên trái đất đều yêu cái đẹp (kể cả nàng). Theo nàng, đẹp về hình thức chỉ là điều kiện "cần" chứ chưa "đủ".
Thứ hai: Vẻ đẹp bên ngoài rồi sẽ phai tàn theo năm tháng, và vẻ đẹp tâm hồn sẽ còn ở mãi. Hạnh phúc thường có điểm xuất phát từ trái tim mỗi người. Trái tim thì đâu thể phân biệt đẹp xấu, nên hạnh phúc thì ai ai cũng sẽ có. Phải vậy không?
Nói gì thì nói, nàng đây, "hoa lài" thì vẫn là "hoa lài". "Vịt"0 dù có lột xác thành "thiên nga" thì bản chất vẫn là vịt mà thôi. Và trong lúc nhiều người cố gắng để trở thành "thiên nga", thì nàng sẽ dành thời gian đó để làm cho "vịt" ngày càng hoàn thiện hơn, sống tốt hơn trong lòng nhiều người.
Nàng thấy cuộc sống còn nhiều điều thú vị mà nàng cần phải khám phá. Dù nhan sắc nàng không "nghiêng nước nghiêng thành" như bao người, dù miệng lưỡi thế gian đôi khi làm nàng thấy thật sự buồn, dù thế nào đi chăng nữa, người như nàng thì vẫn là duy nhất và mãi mãi sống trong lòng những người yêu quí nàng.
P.S.: "Cá sấu" thì không hề "xấu" đâu nhé. Cá sấu chỉ xấu tính thôi, chứ hình dáng bên ngoài thì không tệ đâu. Nàng mong rằng sẽ chẳng còn ai nghĩ mình là "cá sấu" nữa.
Vài nét về blogger:
"Tớ thích nắm giữ hạnh phúc của mình, hơn là với tay đến một thứ hạnh phúc mơ hồ :)". Blogger Mashimay hiện sống và làm việc tại Cần Thơ.
Bài đã đăng: Từ điển bản thân, Hoa hồng đỏ giờ đã đổi màu, Lạc mất niềm đau, Sống là học cách yêu, Giáng sinh mùa lũ, Tớ biết mình là người hạnh phúc, Cài lại trái tim.