Tôi 34 tuổi, lấy chồng người nước ngoài và sống ở châu Âu đã 5 năm. Chúng tôi có một con gái 3 tuổi. Chồng hơn tôi 15 tuổi, từng có vợ và hai con riêng. Trước khi kết hôn, anh hứa sẽ hỗ trợ gia đình tôi ở Việt Nam. Chồng làm việc chính, còn tôi mới đi làm sau thời gian nghỉ sinh. Thu nhập của tôi khoảng 2.500 euro/tháng, tôi gửi về nhà gần 2.000 euro để lo cho bố mẹ, giúp em trai trả nợ, hỗ trợ tiền học cho cháu. Vì thế, mọi chi tiêu trong nhà, tiền học của con, bảo hiểm và các khoản phí sinh hoạt đều do chồng tôi gánh vác.
Gần đây, anh bắt đầu phàn nàn khi thấy tôi không đóng góp gì vào chi tiêu chung, trong khi vẫn mua sắm và gửi tiền đều đặn về Việt Nam. Anh giận dữ, nói tôi vô trách nhiệm với gia đình nhỏ, chỉ biết lo cho nhà đẻ. Anh còn thẳng thừng nói sẽ không tiếp tục trả hết chi phí một mình nếu tôi không thay đổi.
Tôi cảm thấy khó xử vì gia đình ở quê vẫn còn nhiều khó khăn, tôi không thể làm ngơ. Tôi rất buồn vì chồng không thông cảm còn tính toán rạch ròi chuyện tiền bạc. Trước đây khi mới yêu, anh luôn chiều theo mọi yêu cầu của tôi. Mấy ngày nay tôi có suy nghĩ tiêu cực, muốn bỏ về Việt Nam sống. Xin độc giả cho tôi lời khuyên.
Tú
Nếu có tâm sự cần được gỡ rối, bạn đọc gửi về nguyengiang@vnexpress.net. Ban biên tập sẽ chọn đăng những bài viết phù hợp.