Tôi 45 tuổi, chồng 50 tuổi, có hai con đang tuổi ăn học. Gia đình tôi sống tại thành phố, có một căn chung cư nhưng vẫn còn nợ ngân hàng gần 500 triệu đồng. Cả hai vợ chồng đều có thu nhập ổn định nhưng chưa dư dả để đầu tư hay cho vay số tiền lớn.
Gần đây, chồng tôi bàn chuyện góp tiền để hỗ trợ cháu ruột xây nhà. Cháu là con của chị gái anh, mất ba mẹ từ nhỏ, hiện là giáo viên cấp hai. Vì thương cháu mồ côi, chồng tôi luôn coi như con đẻ. Hơn nữa, cháu vẫn thường xuyên dạy kèm hai con tôi mà không lấy tiền công, nên chồng tôi cho rằng "cháu giúp mình, giờ mình giúp lại, có mất đi đâu mà thiệt".
Ban đầu, tôi nghĩ chồng định giúp chút ít nhưng khi hỏi rõ thì anh nói muốn góp 300 triệu đồng. Tôi giật mình vì đây là số tiền lớn, hơn nữa không phải cho vay mà là góp luôn, không đòi lại. Tôi phản đối thì chồng lập luận rằng cháu lương giáo viên thấp, xây nhà là để có chỗ ổn định sau này, mình giúp cũng là tích đức cho con cái.
Tôi thực sự khó nghĩ. Nếu giúp, tôi lo gánh nặng tài chính của gia đình, vì khoản nợ ngân hàng vẫn còn đó. Nếu nhất định không chịu giúp, tôi sợ chồng trách móc, tình cảm gia đình sứt mẻ. Tôi nên làm thế nào để vẹn toàn? Mong độc giả cho tôi lời khuyên.
Uyên
Nếu có tâm sự cần được gỡ rối, bạn đọc gửi về nguyengiang@vnexpress.net. Ban biên tập sẽ chọn đăng những bài viết phù hợp.