![]() |
Palfrey tại phòng điều hành công ty đặt trong nhà riêng. |
Vốn là một người am hiểu pháp luật - Jeane Palfrey có bằng cử nhân tư pháp hình sự - “tú bà D.C” tỏ ra là một cao thủ trong nghề kinh doanh tình dục. Điều này được thể hiện rất rõ trong cách tuyển dụng cũng như quản lý nhân sự. Mọi việc, từ chuyện quản lý nhân viên đến chuyện sắp xếp những cuộc hò hẹn qua điện thoại, Palfrey đều có một sách lược bảo đảm an toàn về mặt pháp lý, ít để lộ sơ hở nhất. Ít nhưng không phải là không có.
Theo lời Sibley - luật sư riêng của Palfrey - phát biểu trên tuần báo Newsweek, công ty của Palfrey sử dụng 132 nhân viên tuổi từ 23 đến 55. Hầu hết đều có bằng đại học, chỉ có một số ít chưa có bằng nhưng ít nhất có hai năm học đại học. Những người này phải có sắc và tư thế đĩnh đạc bởi hầu hết khách hàng đều thuộc giới thượng lưu. Họ không thể thoải mái nếu “đối tác” không có trình độ văn hóa tương đương.
Bởi công ty chỉ hoạt động ở hai bang Maryland, Virginia và thủ đô Washington, Palfrey tuyển dụng nhân viên thuần túy qua mạng Internet và các mẩu rao vặt đăng trên các tờ Washington City Paper, nội san Đại học Maryland và các tờ báo địa phương khác. Palfrey cho biết: “Ai muốn làm việc cho công ty, tôi đều khuyên họ nên suy nghĩ cho kỹ trước khi ký hợp đồng”. Sau đó, người xin việc được yêu cầu nộp một tấm ảnh, một bản lý lịch và bản sao giấy phép lái xe. Ngoài ra, vẫn theo Palfrey, người xin việc phải ký một bản cam kết không quan hệ tình dục với khách hàng sử dụng ma túy. Nếu vi phạm sẽ bị sa thải. Và, để chứng tỏ mình làm ăn đàng hoàng, Palfrey từng kiện 15 nhân viên ra tòa về tội vi phạm hợp đồng bán dâm cho khách! Việc này đã gây khó khăn không ít cho phiên tòa đang xét xử Palfrey về tội môi giới mại dâm.
Tuy nhiên, “tú bà D.C” không bao giờ đề cập đến một chi tiết quan trọng: Palfrey luôn luôn bắt nhân viên mới ký hợp đồng quan hệ tình dục với một khách hàng mà bà tin tưởng, ngay trong ca làm việc đầu tiên. Đây là một kiểu trắc nghiệm theo phương thức “một mũi tên bắn hai con chim”. Thứ nhất, để biết chắc nhân viên mới không phải là “cớm chìm” gài vào công ty để làm nội gián. Thứ hai, thử tay nghề và đánh giá khả năng chiều chuộng khách. Điều này cũng gợi ý cho nhân viên mới ngầm hiểu rằng công việc của công ty bao gồm cả “quan hệ tình dục” với khách hàng, chứ không chỉ mát-xa, nói chuyện dâm ô.
Cách quản lý công ty và nhân viên của Palfrey cũng khá độc đáo. Trụ sở công ty đặt ở Washington nhưng Palfrey điều hành công ty từ nhà riêng ở Vallejo, bang California, thông qua mạng điện thoại đường dài. Khách hàng muốn thuê nhân viên của công ty cũng phải liên hệ qua điện thoại. Điều hành từ xa là một thế mạnh đồng thời cũng là một sơ hở tai hại.
![]() |
Palfrey từng ở tù vì tội dắt gái và tống tiền năm 1990. |
Năm ngoái, FBI đã đột kích vào nhà riêng của Palfrey. Họ tịch thu tất cả những văn bản liên quan đến ngành nghề kinh doanh của bà. Trong số này có những thông báo nội bộ mà Palfrey gửi cho nhân viên trong cả chục năm qua. Những tờ thông báo này làm lộ ra bản chất công việc của Công ty Pamela Martin & Associates nhưng đồng thời cũng gây khó khăn cho nhà chức trách khi quy kết cho Palfrey tội cung cấp gái điếm hạng sang bởi nó được diễn đạt bằng một thứ ngôn ngữ mơ hồ.
Ví dụ như thông báo sau đây: “...Các dịch vụ cho người lớn - bởi tính chất tình dục và mức độ rủi ro cao – đòi hỏi khách phải trả 200 USD/giờ tức 300 USD một suất (90 phút). Dĩ nhiên nếu khách có nhu cầu kéo dài thêm thời gian hoạt động thì sẽ kiếm được nhiều đô hơn”.
Những tờ thông báo này cũng là đặc sản của “tú bà D.C”. Nhân viên của công ty nhận được thường xuyên những tờ thông báo nội bộ này qua e-mail mà trên thực tế là chỉ đạo của bà chủ trước khi “đi khách”. “Miz Julia” – Palfrey tự xưng như thế với nhân viên – dạy bảo nhân viên đủ thứ từ chuyện nhỏ nhặt như làm đẹp, không được hút thuốc lá trước khi tiếp khách hoặc cố gắng ở lại với khách nếu làm “xong việc” trước 90 phút theo quy định cho đến cách đối phó với khách hàng tình nghi là “cớm chìm”.
Tất cả nhân viên của công ty đều có biệt hiệu như Jennifer, Angela... Họ chỉ phải làm việc ban đêm, mỗi đêm một suất 90 phút, phải trở về nhà trước 23 giờ (để hôm sau thức dậy lúc 6-7 giờ để còn đi làm – theo lời Palfrey), một tuần ba đêm mà thôi. Họ rất ít khi đi chơi với khách hàng nơi công cộng. Họ chỉ “làm việc” tại nhà riêng của khách hoặc khách sạn. Sibley, luật sư riêng của “tú bà D.C”, thừa nhận rằng: “Khách hàng trả tiền cho nhân viên của chúng tôi đến nhà làm mát-xa. Lúc đó, khách hàng có thể trần truồng nhưng sẽ không vi phạm luật nếu (trong suốt thời gian mát-xa) khách hàng nằm sấp”.
Sự thật như thế nào? Dùng từ kỹ thuật FS có nghĩa là “phục vụ từ A đến Z”, một cư dân mạng có nickname “Sailorboy” than phiền trong một forum tháng 2-2000 rằng nhân viên của PMA (Pamela Martin & Associates) “quá nhiều chuyện và lạnh như cá ướp” khi chung đụng xác thịt. Sailorboy nói không chỉ thất vọng một lần mà đến hai lần.
Palfrey khoe phần lớn nhân viên của công ty đều đẹp, có học thức sở dĩ chịu đi làm thêm vì khó khăn tài chính. Trong số này có một cựu giáo sư đại học, một nhà nghiên cứu y học, một nữ sĩ quan hải quân, một nữ thư ký văn phòng công ty luật nổi tiếng. Nữ giáo sư đại học được xác định là bà Brandy Britton, đã tự treo cổ chết hồi tháng 1/2007. Khi đó, bà chuẩn bị ra tòa về tội bán dâm. Học viện Hải quân Mỹ cũng xác nhận một nữ trợ giáo của học viện nằm trong số 132 nhân viên của công ty. Riêng bà thư ký văn phòng luật đã thú nhận có làm thêm cho Palfrey với cấp trên và đã bị đình chỉ công tác.
(Theo Người Lao Động)