Chia tay, em biết mình yêu anh. Yêu nhiều nhưng không khóc nhiều và khổ nhiều đâu anh ạ. Cả hai chúng ta giống nhau điều đó, yêu thì yêu, sống thì sống nhưng khi xa nhau có biết bao điều để khoả lấp nỗi nhớ nhung ấy. Với anh công việc và công việc chính là đam mê, là hơi thở của cả đời mình. Đôi khi em muốn hỏi anh rằng : em ở đâu trong bộn bề công việc của anh? Nhưng em không dám vì em sợ phải nghe câu trả lời. Anh đã vô tình tổn thương em bao lần rồi mà em không nhớ nổi nữa.
Chia tay, em thấy mình rất thanh thản, có thời gian chiêm nghiệm lại suốt một năm qua khi yêu và chờ đợi anh, anh cho là em nói dối, có phải anh đã dối em và mang suy nghĩ đó áp đặt cho em không? Em không biết và mãi mãi không bao giờ muốn biết vì đơn giản một điều em chỉ muốn khi ở bên anh được nghe giọng anh nói, nghe tiếng anh cười , anh biết không? Đó chính là niềm an ủi lớn nhất mà em tìm được đó. Em biết, những gì em nói về cuộc đời mình mà em đã trải qua anh sẽ không bao giờ tin, không bao giờp tin được 23 tuổi đời mà lại trải qua nhiều chuyện đến vậy. Còn rất nhiều anh ơi, tuổi thơ của bạn bè còn vùi trong chăn êm nệm ấm thì em đã ở ngoài đường nhỏ từng giọt mồ hôi đổi lấy những chén cơm kìa. Anh đã sống khá bình yên trên con đường công danh của mình, không phải như em có tài mà không có tiền, có ước mơ mà không đủ điều kiện thực hiện được nó. Thời gian chèn khuất đi bao ước mơ và hoài bão trong em, em rất muốn được những thứ như bao người khác chỉ cần đánh đổi nó, em sẽ có nhưng em không làm vậy vì em còn chính lương tâm của một kẻ con nhà Đạo. Em không lớn lên từ sự dạy dỗ và nuôi dưỡng của cha mẹ nhưng em học những điều hay lẽ phải , cách đối nhân xử thế trên chính con đường đời mà em đã chiêm nghiệm bước qua. Mỗi một bài học đôi khi cũng có máu rơi, nước mắt chảy và sự nhục mạ khinh khi của lắm kẻ thừa tiền đấy anh ạ.
Em đến với anh đơn giản một điều em cần anh, cần một người đàn ông biết thông cảm, chia sẽ và bao dung cuộc đời mình. Cần lắm một đôi vòng tay mỗi đêm dài dỗ giấc, cần lắm một bời vai khi quá khứ ùa về, cần lắm một bàn tay dìu em đứng lên khi em vấp ngã và cần lắm một trái tim yêu thương và che chở em suốt những ngày còn lại. Bây giờ nhìn lại em đã thất bại rất nhiều nhưng thất bại chính là Mẹ đẻ của thành công, em sẽ sống tốt như chưa từng sống tốt vậy, em sẽ yêu và chấp nhận ai đó đến bên mình. Nhưng người đó phải biết trân trong em và yêu thương em cho em những thứ em cần vào những khi em muốn. Không phải như anh, em muốn cái này không? anh mua cho em. Em muốn cái kia không anh mua cho em? Em biết anh có rất nhiều tiền, nhưng em không cần tiền của anh, anh ạ! Nếu như cần tiền thì cả cuộc đời này anh sẽ chẳng bao giờ có được em.
Năm mới rồi có biết bao kế hoạch em đã vạch ra, em sẽ cố gắng hoàn thành nó thật tốt, một ngày nào đó gặp lại em sẽ cho anh biết rằng không có được em là một mất mát và thiệt thòi lớn nhất trong đời mình. Dù sao cũng cám ơn anh đã dạy cho em biết và nghe được âm thanh của sự tĩnh lặng, em sẽ nhớ mãi câu nói này và luôn mong rằng anh sẽ hạnh phúc, nhưng em thừa biết rằng nó sẽ chẳng bao giờ đến với một con người khô cằn, khó gần gủi và luôn đa nghi cầu toàn như anh đâu. Cố gắng kiếm tiền đi anh, mua nhà cao xe rộng. Hạnh phúc đơn giản nhất trong đời người là cho đi mà không cần nhận lại, luôn cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng thanh thản dù đối diện với ai, ở đâu đi nữa. Không là những buổi cơm với bao toan tính thù hiềm, không là những mưu toan lật lọng của thói đời, không là những đêm dài với bao cơn ác mộng. Nhân quả công bằng, không ai thoát được. Hãy sống thật lòng mình rồi hạnh phúc sẽ đến với bạn, tôi tin điều đó.
Ngọc Chinh