Em là người đối diện với cái nhìn của mọi người, em nghe biết bao lời bàn tán về tình cảm anh dành cho em, rằng anh đang lựa chọn, em chỉ nằm trong “Top” để anh chọn thôi, vậy đó, có buồn cho em không? Chẳng bao giờ em nói được những chuyện này với anh hay với ai cả vì em biết khi em nói thì em sẽ “nhỏ hơn” trong mắt mọi người mà thôi, em chỉ biết im lặng và chấp nhận vì em nghĩ “chưa chắc mình đã biết cách chia sẻ cho anh, cứ để anh có cơ hội để lựa chọn người mà anh thấy có thể tin tưởng, chia sẻ được.
Với từng đó thời gian quen, biết em chắc anh cũng xác định rõ tình cảm của mình rồi, từ lâu em muốn nói với anh “trước sau gì cũng phải đối diện với quyết định đến hay không, chẳng lẻ cứ dùng giằng, để cả ba mẹ anh và em quan tâm hoài vậy. ” nhưng khi em nghe “Thắng nói: nhìn anh mình lấy vợ mà mình thấy sợ”, em bàng hoàng vô cùng, em không biết mình phải làm gì, không biết đó có phải là sự trả lời dành cho vấn đề em đang muốn xác định rõ ràng hơn không? Dù chưa trải hết cuộc đời để có thể chiêm nghiệm được cuộc sống nhưng em cũng hiểu, không chỉ vẻ bên ngoài làm nên tình yêu mà phải là cái bên trong nữa là sự chân thành, sẻ chia và cảm thông. Em đã chân thành muốn sẻ chia với anh nhưng em không biết mình đã làm được chưa, em không biết có nên cảm thông cho anh điều mà anh “thấy sợ” đó không, em phải làm gì để cảm thông cho anh?
Em chỉ mong mình có cuộc sống tinh thần nhẹ nhàng, không để cho ai phải buồn, phải khó xử vì em cả, em mong anh hãy mở rộng lòng mình để đón nhận những gì cuộc sống mang lại. Không biết sao trước bao nhiêu người em có thể thẳng thắn nói suy nghĩ của mình nhưng trước anh thì em không tài nào “diễn đạt” những điều ấp ủ trong lòng bấy lâu, hy vọng anh sẻ hiểu em hơn khi đọc những dòng này, em đã đọc đâu đó câu "Đôi khi phải dám làm người khác thất vọng để sống thành thật với chính mình", em mong anh hãy thẳng thắn đối với em.
Cám ơn cuộc sống đã mang đến cho em sự gặp gỡ với anh. Mỗi lần đi chơi với anh hay hội họp cùng những người bạn của anh, mặc dù em không râm rang chuyện trò được như mọi người nhưng em rất vui, em đã có những giây phút thật thoải mái bên cạnh anh và những người xung quanh anh nhưng có khi cũng chính anh đã cho em cảm nhận “thấu” nỗi buồn khi ở bên cạnh ai đó mà mình không thể tiến gần hơn trong cuộc sống của người đó!
Lê Trang