Nhớ nụ hôn đầu đời anh đã lấy cắp trên môi em, nhớ khuôn mặt lúc anh ngủ. Vậy mà em vẫn phải bắt mình quên vẫn nói với anh rằng em đang quên và anh cũng hãy quên em đi. Vì anh đó anh biết không! Anh hãy sống tốt nha anh . Em yêu anh nhiều lắm.
Và em cũng là người con gái bình thường như bao người con gái khác, nên em cũng có sự ích kỷ của riêng mình em sẽ không chúc anh hạnh phúc bên người mới vì đó là sự dối trá. Có bao giờ anh đưa người yêu mới qua những con phố của chúng mình mà thoáng thấy bóng hình em trong đó không anh. Năm năm chẳng là gì với anh, em mải theo đuổi phù phiếm của cuộc sống mà quên mất rằng mình cũng chỉ là một người con gái bình thường, còn anh thì sao ? anh đã bao giờ tự hỏi là anh yêu em chưa. Mỗi lúc em nhìn mưa em vẫn nhớ anh vì lúc đó em mới đang thật sự là mình.
Nhớ nụ cười, ánh mắt, nhớ cả lời nói ân cần của anh. Tại sao tôi và anh lại phải chia tay khi chúng tôi vẫn còn yêu nhau đến thế? Anh đã vì tôi mà thay đổi rất nhiều còn tôi thì vẫn như thế: ngang bướng và nóng nảy. Chia tay là một giái pháp đau lòng và tồi tệ nhưng cả hai vẫn xem đó là cách tốt nhất. Tình yêu là những gì giản dị nhất, là những gì em không thể diễn tả thành lời. Tình yêu là dường như thời gian trôi nhanh hơn khi em được ở bên anh, khi em lắng nghe những gì anh nói với một niềm say mê, khi em lắng nghe con tim mình đang thổn thức với những cung bậc chẳng thể nào em hiểu nổi và em ước mong thời gian đừng trôi đi nữa.
Em bắt mình phải quên anh đi thật khó anh ah! Em vẫn nhớ anh từng ngày vẫn nhớ về những kỉ niệm đẹp mình đã bên nhau nhớ nụ cười nhớ ánh mắt anh nhìn em trìu mến. Nhớ nụ hôn đầu đời anh đã lấy cắp trên môi em, nhớ khuôn mặt lúc anh ngủ. Vậy mà em vẫn phải bắt mình quên vẫn nói với anh rằng em đang quên và anh cũng hãy quên em đi. Vì anh đó anh biết không! Anh hãy sống tốt nha anh . Em yêu anh nhiều lắm.
Và em cũng là người con gái bình thường như bao người con gái khác, nên em cũng có sự ích kỷ của riêng mình em sẽ không chúc anh hạnh phúc bên người mới vì đó là sự dối trá. Có bao giờ anh đưa người yêu mới qua những con phố của chúng mình mà thoáng thấy bóng hình em trong đó không anh. Năm năm chẳng là gì với anh, em mải theo đuổi phù phiếm của cuộc sống mà quên mất rằng mình cũng chỉ là một người con gái bình thường, còn anh thì sao ? anh đã bao giờ tự hỏi là anh yêu em chưa. Mỗi lúc em nhìn mưa em vẫn nhớ anh vì lúc đó em mới đang thật sự là mình.
Nhớ nụ cười, ánh mắt, nhớ cả lời nói ân cần của anh. Tại sao tôi và anh lại phải chia tay khi chúng tôi vẫn còn yêu nhau đến thế? Anh đã vì tôi mà thay đổi rất nhiều còn tôi thì vẫn như thế: ngang bướng và nóng nảy. Chia tay là một giái pháp đau lòng và tồi tệ nhưng cả hai vẫn xem đó là cách tốt nhất. Tình yêu là những gì giản dị nhất, là những gì em không thể diễn tả thành lời. Tình yêu là dường như thời gian trôi nhanh hơn khi em được ở bên anh, khi em lắng nghe những gì anh nói với một niềm say mê, khi em lắng nghe con tim mình đang thổn thức với những cung bậc chẳng thể nào em hiểu nổi và em ước mong thời gian đừng trôi đi nữa.
Lê Thủy