Anh đến với em vì em hơi xinh và khờ khạo lắm có phải không? Anh biết rõ như thế, nhưng anh đã bỏ rơi em trong ngày đầu tiên em ở nhà một mình. Vì sao thế? Trái tim anh bằng nước hay là không khí? Tất cả lời yêu khi xưa của anh cũng là giả dối ? Tất cả lý do anh đưa ra không có ý nghĩa với em. Em hiểu tình yêu như thế nào mà. Thật ra tim anh không có em, anh có thể lừa dối rất nhiều người nhưng anh không thể lừa dối em. Đừng nói tình yêu của anh khác với em, nhưng chúng ta đều là con người. Em không hối hận khi đến với anh, nhưng em hối hận vì em đã không biết nắm giữ tình yêu đẹp. Tất cả đã qua, em vẫn bên anh, chia sẻ với anh.
Đừng để em đi quá xa rồi anh mới hiểu mới tin rằng anh đã được yêu. Đừng để mất đi rồi mới thấy tiếc nuối quá khứ. Nhưng em thì thà xa nhau còn hơn khi phải đối diện với anh mà em giống như một người bạn. Không hơn không kém, em không tin số phận? tại sao số phận em lại phải gắn kết với anh khi em có thể sống tốt khi không có anh. "Người giống người" giờ em mới hiểu, nhưng chỉ khi sống với nhau mới thấy hết được sau mặt nạ là cái gì? Nhưng em vẫn mãi sống là người vui vẻ, hạnh phúc. Những gì không tốt đã xảy ra em sẽ xem như thoáng qua. Chúc anh hạnh phúc với cuộc sống mà anh đã và đang sống.
tran ninh