Và cho đến bây giờ, chính anh cũng đã thừa nhận rằng không biết có yêu em không. Đau, thật sự rất đau. Đau mối tình đầu. Anh đưa ra lí do là anh và em không hợp. Sao gọi là hợp, sao gọi là không hả anh? Khi chúng ta chỉ bắt đầu được nửa năm, chúng ta ở xa nhau, và gặp nhau rất ít. Quá khứ, quá khứ của anh đã quay trở lại. Em từng sợ ngày này xảy ra. Em đã hỏi rất nhiều lần rằng nếu người đó quay lại, anh sẽ làm thế nào? Anh trả lời “chỉ xem là bạn”. Em tin, em đã tin và bây giờ là sao?.
Khi anh quay lại với người đó ngay trước mặt em, khi anh bảo là còn yêu người đó rất nhiều em chấp nhận, đã chấp nhận và em cố gắng để hình ảnh em trong anh ngày càng đậm nét hơn. Anh trách em không biết thể hiện tình cảm, anh trách em quá thụ động, và có lẽ, anh cũng nghi ngờ là em không yêu anh.
Em yêu anh, tình yêu thánh thiện và sâu sắc. Tình yêu đó nhẹ nhàng. Em không vồn vã, không hấp tấp vội vàng. Có thể em chưa ham muốn. Khi nhìn vào mắt anh, biết anh so sánh em với người đó, thì dù có muốn thể hiện, thì em cũng đã không thể nào. Phải chi tâm trí anh hoàn toàn hướng về em, phải chi anh đừng so sánh. Phải chi không có những cái phải chi đó thì giờ đã khác. Anh có hiểu được cảm giác, khi em nhìn thấy anh vẫn còn tình cảm với người đó. Em đã cố gắng rộng lượng, cố gắng chịu đựng, để tình cảm của anh và em tốt hơn.
Rốt cuộc thì sao, anh bảo chán nản, lạc lõng, phát chán khi nhìn thấy em. Anh có biết là những gì anh nói ra, có thấm vào đâu so với những gì em chịu không?. Nhưng em không nói, vì em hiểu, nói ra cũng chẳng có lợi ích gì. Người con gái đó, khi xưa đã từng bỏ anh, đi theo mơ ước về sự nghiệp. Khi xưa, người con gái đó quen nhiều người, yêu nhiều người, để chứng tỏ anh chẳng là gì trong mắt người đó. Và rồi, bỏ anh. Anh đau, anh không cam lòng, em hiểu chứ. Bây giờ, cũng người con gái đó, quay lại, vì thấy còn yêu anh quá nhiều. Em nghĩ mà thấy buồn cười.
Người ta có thể dễ dàng vứt bỏ tình cảm vun đắp 5, 6 năm, rồi lại quay lại. Cứ như trò đùa, anh nhỉ?. Nếu em là người đó, chắc không có can đảm bỏ anh theo mơ ước của mình. Vì em sẽ chọn một đường khác, mơ ước và được ở cạnh anh. Em muốn nắm giữ những gì mình có trong tay và trân trọng nó. Em không muốn với theo cái mà em chưa biết có chắc chắn đạt được hay không?.Với em, chia tay là chấm hết. Chia tay dù đau khổ nhưng phải chịu đựng. Dù sau này em còn yêu anh rất nhiều, và em có thể làm bất cứ điều gì vì anh thì mãi mãi, chúng ta vẫn sẽ không thể nào quay lại. Có ai đó đã nói với em rằng đừng để người sau phải khổ. Em biết chứ vì em là một điển hình. Lẽ nào em lại lặp lại với người khác sao?.
Em muốn anh hiểu một điều sau này, anh có yêu người khác xin đừng đối xử như từng đối xử với em. Em không làm anh đau, nhưng người ta sẽ làm anh đau và tổn thương. Em không muốn như vậy. Anh cũng đừng làm người ta đau, vì người ta không chịu đựng được như em đâu.
Anh à, em là mây, mây thì trôi mãi nhưng em lại muốn ở bên anh. Em phá bỏ luật và em không muốn trôi đi mãi. Mong anh đừng thổi bay em đi.
Phạm Vân