Năm 2003, chị Ánh về nước. Sau thời gian vận động, thuyết phục song thân hai bên, anh chị được cha mẹ hai bên đồng ý cho kết hôn.
Tháng 2/2005, chị Ánh đến Sở Tư pháp tỉnh Bình Dương nhờ hướng dẫn thủ tục đăng ký kết hôn. Sau nhiều lần ngược xuôi lên xuống từ Sở Tư pháp Bình Dương đến Văn phòng Kinh tế - Văn hóa Đài Bắc tại TP HCM rồi qua Sở Ngoại vụ TP, chị cũng hoàn tất hồ sơ đăng ký.
Ngày 1/4, chị đến Sở Tư pháp Bình Dương để nộp hồ sơ đăng ký kết hôn thì lại gặp rắc rối. Lý do là Bộ Tư pháp vừa gửi công văn cho các sở tư pháp hướng dẫn đối với những hồ đăng ký kết hôn với người Đài Loan rằng không chấp nhận việc các đương sự ủy quyền cho người khác nộp thay mà bắt buộc đương sự phải đích thân nộp hồ sơ tại sở tư pháp.
Lúc cán bộ hộ tịch hướng dẫn cho chị Ánh thì chưa có công văn này. Vì vậy, chị phải báo cho chồng từ Đài Loan bay sang VN để nộp hồ sơ.
Để chắc chắn, chị Ánh lại đến Sở Tư pháp Bình Dương nhờ cán bộ hộ tịch xem giúp hồ sơ kết hôn của chị còn thiếu giấy tờ gì không. Lần này, cán bộ hộ tịch cho biết hồ sơ của chị còn thiếu một giấy rất quan trọng là giấy cam kết... yêu nhau!
Theo lời cán bộ này thì giấy cam kết phải ghi rõ chị cùng anh Hùng yêu nhau thật lòng và tự nguyện đến với nhau chứ không phải là quan hệ qua môi giới hay mua bán. Nghe xong, chị Ánh muốn té ngửa. Chị không hiểu tại sao Sở Tư pháp Bình Dương lại yêu cầu kỳ cục như vậy.
Rồi qua sông phải lụy đò, anh Hùng cũng phải đến cơ quan công chứng của Đài Loan yêu cầu chứng nhận vào giấy cam kết yêu nhau rồi gửi sang VN cho chị Ánh. Chị Ánh mang giấy này đến Văn phòng Kinh tế - Văn hóa Đài Bắc tại TP HCM để hợp pháp hóa lãnh sự thì bị văn phòng này từ chối.
Văn phòng này cho biết nơi đây chưa bao giờ xác nhận một loại văn bản nào có nội dung như vậy. Nếu các sở tư pháp của VN nhận thấy đôi nam nữ không đủ điều kiện kết hôn thì cứ việc từ chối. Văn phòng cũng cho biết từ trước đến nay chưa hề có cơ sở tư pháp nào yêu cầu làm giấy cam kết yêu nhau như vậy cả.
Một chuyên gia về hộ tịch cho biết theo Nghị định 68/2002/NĐ-CP về hôn nhân và gia đình có yếu tố nước ngoài, khi giải quyết hồ sơ kết hôn giữa công dân VN và người nước ngoài, nếu có nghi vấn về mục đích kết hôn thì cơ quan hộ tịch sẽ gửi văn bản yêu cầu cơ quan chức năng xác minh hoặc trực tiếp thẩm tra bằng cách phỏng vấn trực tiếp các đương sự.
Qua đó, nếu cán bộ hộ tịch cảm thấy hai bên đương sự không thành thật, mục đích kết hôn chưa rõ ràng hoặc vì trục lợi, cưỡng ép... thì cơ quan hộ tịch được quyền từ chối giải quyết chứ cớ gì lại buộc các đương sự phải làm giấy cam kết yêu nhau như vậy?
Theo Pháp Luật TP HCM, chưa nói đến chuyện phạm luật thì dù cho có buộc họ làm cam kết giả dối thì làm sao cán bộ hộ tịch có thể kiểm tra được? Sở Tư pháp Bình Dương tự đặt ra "lệ" này chỉ gây phiền toái cho các đương sự mà không giúp ích gì cho công tác giải quyết đăng ký kết hôn với người nước ngoài.