Carino! Lâu lắm rồi em mới dùng đến từ này để gọi anh một cách thân thương đến vậy. Em không cần gặp anh, mặc dù rất muốn gặp anh... Em cũng biết, mỗi khi nghe nhạc, những bản nhạc đó, anh vẫn nhớ đến em. Định mệnh đã đưa chúng ta đến với nhau, và định mệnh đã không cho chúng ta gặp nhau thêm một lần nữa. Người ta gọi đó là "duyên may và sự lựa chọn"... Chúng ta đến với nhau chỉ là duyên may vô tình mà thôi. Còn sự lựa chọn là những gì anh đang có...Em biết rằng, cho dù em có xuất hiện sớm hơn nữa trong cuộc đời anh, thì mãi mãi em vẫn chỉ là duyên may của anh. Phải vậy không? Chị ấy xứng đáng với anh hơn em nhiều, phải vậy không?
Carino yêu dấu của em! Em sẽ không khóc, không buồn và không suy nghĩ nữa. Em sinh ra vốn dĩ không phải một bông hồng đỏm dáng được nâng niu chăm sóc nhưng em sẽ sống mạnh mẽ như một bông lau, không cần phải chăm sóc mà chỉ cần có nước, lau sẽ sống, sẽ vươn cao, sẽ khoẻ mạnh...
Em đang sống với vẻ bề ngoài rất hạnh phúc vì người đàn ông đó yêu em, sẵn sàng hy sinh tất cả vì em. Còn điều gì hơn thế nữa?Nhưng người đó không phải là anh... Em luôn nghĩ về anh cho đến hết cuộc đời này. Điều đó có thể là động lực giúp em sống tốt và có ý nghĩa hơn. Em sẽ không nghĩ nữa, vì nghĩ nữa thì em sẽ chết mất. Em sẽ nghĩ đến nó sau vì: Ánh sáng ở cuối con đường.
Alicia Keys