Tôi là giáo viên cấp 2, chồng làm ngành y, 2 vợ chồng ngoài giờ làm việc nhà nước còn làm thêm bán thuốc, khám chữa bệnh tại nhà. Chúng tôi có nhà riêng, hai con đủ nếp tẻ, kinh tế không phụ thuộc vào ai, cũng không phải chu cấp cho ông bà nội ngoại. Tiền tiêu không thoải mái nhưng chúng tôi cũng không tiêu hết so với mức chi tiêu ở quê.
Vậy mà mỗi lần có sự không hài lòng là chồng lại miệt thị tôi. Anh kêu ca, than vãn, trách móc tôi mọi thứ, chê tôi đủ điều trên đời. Tôi tự nhận thấy mình không đến mức xấu, nấu ăn không quá tệ, không lười nhác, không tiêu xài hoang phí, thế nhưng trong mắt chồng tôi chỉ là người vô dụng, cẩu thả, lười nhác, không biết quán xuyến công việc gia đình. Nhiều khi nghĩ về việc tiếp tục cuộc hôn nhân này mà tôi thấy sợ và chán vô cùng, nhưng vì thương con nên đành cố gắng. Mong được chia sẻ từ các bạn, tôi mệt mỏi lắm.
Nhung
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Bài viết bằng tiếng Việt có dấu.