Hiện nay, ở một số nơi, xuất hiện những gã trai có "lý lịch" từ thành phố về sống cùng với họ hàng, cô bác. Tìm hiểu kỹ mới biết, những ông bố, bà mẹ của các chàng trai này đang tìm cách ly gián các cậu quý tử của mình với đám bạn bè ăn chơi, hư hỏng, phá gia chi tử ở thành phố. Không ít trong số ấy về quê theo diện cai nghiện ma túy.
Nhờ cái "mác" thành phố và đá đưa cái lưỡi tài tình, galăng, không ít chàng đã "cưa đổ" những cô gái thôn quê xinh đẹp, hiền lành, rồi "điệu" cha mẹ về cưới hỏi. Bi kịch của những cô gái trước cạm bẫy thị thành có thể xảy ra cả ở cái nơi tưởng rằng an toàn nhất.
Cô thôn nữ Nguyễn Thị Quỳnh Diệu lấy một anh chàng tên Dương. Nhìn Dương gày gò, đen nhẻm, mắt trắng... khiến cho mọi người có một thoáng ái ngại. Nhưng rồi những lời chúc mừng cho Diêụ lấy được chồng ở tận quận Hoàn Kiếm (Hà Nội), từ nay trở thành "dâu thành phố", khiến họ hàng cũng vui lây vì quê mình có thêm một người thoát khỏi cảnh chân lấm tay bùn.
Đùng một cái, cả làng lại xôn xao khi nghe tin Diệu bị AIDS. Chồng Diêụ đích thị là một con nghiện ma tuý nặng, ở Hà Nội không còn chỗ dung thân nên bố mẹ anh ta phải đánh đường "gửi" anh này về quê.
Đầu tiên là để cai nghiện, thứ nữa kiếm một cô vợ xem có đứng đầu đứng số hay không. Chẳng những vẫn chứng nào tật nấy, Dương còn mang trong mình loại virus chết người rồi truyền sang cho vợ. Có lẽ quá đau khổ, từ lâu Quỳnh Diệu không dám về thăm nhà nữa. Bố mẹ gọi điện về nhà chồng thì người nhà cho biết, Diêụ đã bỏ đi đâu không rõ. Nước mắt vắn dài, nhưng bố mẹ Diệu cũng chẳng biết tìm cô ở đâu.
Yến là một cô gái ở vùng quê nghèo (xã Thạch Tiến, huyện Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh) mới đây còn rất trẻ trung xinh đẹp, hồn nhiên. Sau một thời gian lên xe hoa về nhà chồng ở thị trấn huyện, tự nhiên thấy chồng lăn đùng ra chết vì AIDS, để lại một đứa con thơ. Đau lòng hơn khi cô biết thêm rằng, chồng và gia đình chồng đã biết sự thật là con mình có HIV, nhưng vẫn cố tình cho lấy cô về làm vợ...
Người làng nói rằng, có lẽ vì cái mác "dân phố" của chồng Yến, đã khiến cô và gia đình xiêu lòng. Có biết đâu bi kịch đã đổ xuống đầu khi cô còn quá trẻ. Không chịu được cảnh ngày ngày nhìn lên bàn thờ khói nhang nghi ngút, hiện Yến đã để con lại cho nhà chồng và bỏ đi đâu không ai biết.
Theo CAND, những câu chuyện đau lòng như thế này không chỉ xảy đến với những cô gái thôn quê hiền lành, ít va chạm xã hội, mà ngay cả những cô gái có trình độ học vấn cao cũng vẫn gặp phải.
Trần Thị Tố Nguyệt, quê ở Hà Nam tốt nghiệp Đại học Dân lập Phương Đông, cũng không thể ngờ mình lại có một cuộc hôn nhân kết thúc bi thảm đến thế. Nguyệt đã có người yêu, nhưng sau khi ra trường, cạy cục mãi vẫn không xin được việc ở Hà Nội, Nguyệt quyết định chia tay người yêu để về quê lập nghiệp. Vốn có chút nhan sắc, nên Nguyệt được rất nhiều chàng trai săn đón, nhưng cô lại ưng cái anh chàng có vóc dáng mảnh khảnh người ở thị xã Phủ Lý.
Đám cưới diễn ra chóng vánh vào đầu năm 2004 và cuối năm, cô vui mừng biết mình có thai. Cùng lúc ấy, Nguyệt cũng hay tin chồng mình nghiện ma túy. Cú sốc ấy khiến cô gục ngã và đi đến quyết định phá bỏ cái thai cô đang mang trong mình, rồi đoạn tình với người chồng đã lừa dối cô.
Có hai cô gái trẻ cùng lên xe hoa với 2 anh... nghiện. Một cô về nhà chồng ở huyện Đông Anh, một cô về thành phố Hải Phòng. Cả 2 chàng rể nghiện kia đều vô công rồi nghề, nhưng gia đình các cô gái trên đều rất lấy làm tự hào vì con mình lấy được "người thành phố". Khi hỏi: "Cô chú có biết anh ta bị nghiện không?", thì nhận được câu trả lời rất "vui vẻ" là: "Cháu nó cai được rồi". Họ đâu biết rằng, từ khi các con nghiện về quê để "cai", bầu không khí vốn yên ả ở làng quê cũng bị xáo trộn.
Tên nhân vật đã được thay đổi.