Tôi 23 tuổi, em bằng tuổi tôi. Chúng tôi học chung lớp đại học nên quen biết nhau. Chúng tôi ra trường và đã đi làm được một năm. Trước đó, tôi có một mối tình 2 năm và đã chia tay. Em vẫn chưa quen ai vì lo học là chính. Tôi ấn tượng em là cô gái xinh xắn, đảm đang và cá tính. Tình cảm dành cho em có lẽ đã hơn tình bạn mất rồi nhưng tôi không dám nói lời tỏ tình mà chỉ thầm thích thôi. Vì muốn thấy em nên tôi chăm chỉ đi học hơn, ngồi đằng sau ngắm em cũng đủ làm tôi hạnh phúc. Vì thế, tôi cố giấu tình cảm này, có lẽ em vẫn chưa biết. Cả tôi và em đều có nhiều vệ tinh xung quanh. Đến giờ, em vẫn chưa có người yêu vì gặp ai cũng thấy không đủ tiêu chuẩn nên lắc đầu từ chối. Tôi do dự vì biết rằng mình cũng không giống mẫu người em thích, hơn nữa sở thích hoàn toàn trái ngược với em.
Chúng tôi hiểu tính cách và biết rõ về gia đình của nhau. Nhà em ở mức bình thường, nhà tôi khá hơn một chút. Chúng tôi ở thành phố nên dễ dàng có được một công việc tốt. Em qua nhà tôi chơi nhưng với tư cách là bạn. Ba mẹ tôi rất quý em, muốn em là con dâu. Tôi nhiều lần ngỏ ý thích em nhưng vì tính cách trẻ con nên em không nghĩ ngợi xa xôi. Em hòa đồng, thân thiện nên ai cũng mến, có nhiều mối quan hệ. Nhìn em nói cười với những anh chàng khác, tôi buồn lắm. Tôi sợ nếu nói ra sẽ mất luôn tình bạn này vì biết em không yêu tôi. Nhưng nếu chôn chặt nó trong lòng thì một ngày nào đó em sẽ có người khác.
Những dịp đặc biệt, tôi đều tặng quà cho em. Em giản dị lắm nên quà mắc tiền không bao giờ nhận, chỉ nhận khi nó mang giá trị tinh thần để tôi vui. Tình bạn 5 năm của chúng tôi là những lần đi du lịch chung với nhóm, là cái ôm của bạn bè dành cho nhau. Tôi muốn tình bạn này thành tình yêu nhưng thật sự không biết có nên tỏ tình không. Mong độc giả cho tôi lời khuyên.
Hưng
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.