Bạch Tầm Xuân
Tình cảm giữa em và tôi là có dấu vết của... nghiệp xưa cũ... hình như thế, em ạ! Trực giác mách bảo cho tôi một chút thế thôi!
Tôi biết em rất quý mến tôi, qua ánh mắt, qua lời nói, hành vi, tôi hiểu được phần nào. Có đôi khi, sự quyến luyến của em bộc lộ ra... thể hiện từ một câu hỏi nhỏ nhặt lúc đêm khuya...
Em hãy tinh tế nhận dạng cảm xúc của mình, em nhé, đừng vì "chất liệu miền Bắc", hay giọng nói Hà Nội, hay điều gì đó ở tôi làm tâm em bị xao động... Tôi đủ kinh nghiệm để kiểm soát tình cảm, để cân bằng cảm xúc cho mình. Còn em, tôi lo em bị xao động, bị cảm xúc chập chờn mà sinh tâm luyến ái. Tôi cũng thế thôi, luyến ái là sợi dây vô hình đâu dễ gì chặt bỏ gốc rễ.
Vì thương và quý em nhiều lắm, nên tôi phải nghiêm nghị với em... Tôi buộc phải nói cứng giọng, thái độ lạnh lùng hơn để "hy vọng" không gợi dòng cảm xúc luyến ái cho em và cho tôi.
Khi tâm luyến ái nảy sinh, tôi không biết em có sám hối hay không? Em có phải âm thầm trả nghiệp hay không? Thực ra, tôi cũng phải âm thầm trả nghiệp, tôi có thấy vui khi em có mặt. "Khi tình xanh thì trí cắt", tôi và em hãy nhớ điều này!
Vài nét về blogger:
Trong mênh mông kiến thức của nhân loại, của phương Đông, phương Tây, tôi quyết định lựa chọn giáo lý của Phật giáo để ứng dụng. Khi giác ngộ ánh sáng Phật pháp tôi biết là cuộc đời tôi may mắn, đi về phía ánh sáng - Bạch Tầm Xuân.
Bài đã đăng: Lạc lối, Cảm niệm năm mới, Hố đen Internet hay không gian tâm linh, Chúng tôi là cư sĩ.