Em và anh ấy biết nhau đã lâu, và yêu nhau cách đây ba năm, khi em và anh ấy yêu nhau thì em đang học đại học và anh ấy đã có vợ và đang sắp chào đón đứa con đầu lòng nhưng em vẫn quyết định đến với anh ấy. Em thấy nhiều người đàn ông ngoại tình đều vì lý do gia đình không hạnh phúc, anh ấy cũng không là ngoại lệ, tụi em ở gần nhà nhau nên hoàn cảnh gia đình anh ấy như thế nào em cũng hiểu rõ, lúc đầu em nhất quyết từ chối nhưng sau đó có lần anh ấy đã khóc vì em. Em lại thấy thương cho hoàn cảnh của anh ấy nhưng không phải là thương hại và rồi em đã yêu anh ấy từ lúc nào không biết, tình cảm đó ngày càng sâu đậm.
Tụi em yêu nhau rất nhiều, nhìn gia đình anh ấy không hạnh phúc như vậy nhưng em chưa bao giờ có ý muốn anh ấy ly hôn mà nhiều lần anh ấy cãi nhau với vợ, còn đòi ly hôn nữa em lại khuyên anh ấy đừng có như vậy, anh thật sự rất chán nản với cuộc sống như vậy, nhưng không thể ly hôn được vì mỗi lần như vậy là vợ anh lại bỏ nhà đi, em thấy thương anh nhiều hơn nhưng không có cách nào giúp anh. Dù có yêu anh như thế nào em cũng không thể xây dựng hạnh phúc trên nỗi đau của người phụ nữ khác.
Ảnh minh họa. |
Sau ba năm quen nhau như vậy vì không muốn em phải khổ vì anh nên anh đã im lặng rời xa em, thời gian đó em đã rất đau khổ, nhưng tình yêu em dành cho anh không hề thay đổi mà ngày càng nhiều hơn. Một năm sau em đã quen dần với cuộc sống không có anh nhưng em vẫn không thể dành tình cảm cho bất kỳ một ai khác. Trong thời gian ba năm đó anh cũng như em cả hai còn thương nhau rất nhiều nhưng không ai làm phiền tới cuộc sống của ai, vẫn mong cho người kia được hạnh phúc.
Cách đây hơn một tháng tụi em lại quay lại với nhau vì tình cảm dành cho nhau còn rất nhiều, em biết là mình lại sai nữa rồi nhưng nhìn anh sống khổ sở như vậy em không đành lòng, bây giờ mỗi lần cãi nhau xong vợ anh còn đòi tự tử nữa, em thật sự không đành lòng nhìn anh ngày nào cũng làm bạn với bia rượu, có nhà mà không muốn về. Em lại tiếp tục làm chỗ dựa tinh thần cho anh, nhưng chỉ được nửa tháng anh lại tiếp tục im lặng rời xa em vì không muốn em phải khổ thêm nữa, anh nói anh không thể nào đem lại hạnh phúc cho em, em đáng được hưởng hạnh phúc, vì vậy hãy quên anh đi và tìm hạnh phúc cho mình.
Em thật sự rất buồn nhưng em không biết phải làm sao, chỉ biết lặng lẽ chúc phúc cho anh. Em biết yêu người có gia đình là sai rồi, trăm lần sai vạn lần sai nhưng em không thể điều khiển được cảm xúc của mình, giờ em đang rất nhớ anh ấy nhưng ở xa đã không thể nhìn thấy lại không thể gọi hay nhắn tin, em mệt lắm, hãy cho em lời khuyên với ạ. Cảm ơn anh,chị nhiều!
H.T257
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.