Bỗng cảm thấy lòng ấm áp hơn và cũng thấy yêu cuộc đời hơn. Và năm sau sẽ không còn tận hưởng mùa thu Hà Nội nữa, thấy lòng buồn man mác hơn. "Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi. Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm. Có phải em là mùa thu Hà Nội. Nghìn năm sau ta níu bóng quay về. Ơi mùa thu của ước mơ". Tạm biệt thu Hà Nội.
Nguyễn Thị Hồng Liên