Mới đây, trên Facebook cá nhân, Đỗ Nhật Nam vừa làm bài thơ xúc động khi chứng kiến hình ảnh các bậc phụ huynh vất vả chờ con thi dưới trời nóng. Nhật Nam tâm sự: "Trưa nay, khi từ trường về nhà con nhìn thấy những ông bố bà mẹ đang ngồi chờ con thi trong cái nắng kinh hoàng. Em thấy thương quá, mẹ à. Ngày trước bố đi thi, có giống thế này không bố?".
Dịch giả nhỏ tuổi nhất Việt Nam đã nhắc tới hình ảnh của những ông bố, bà mẹ lam lũ đưa con đi thi "áo nhàu", "da sạm". Gánh nặng thi cử đặt lên vai con "Áp lực đổi đời oằn trĩu những dòng văn", trĩu nặng trong suy nghĩ cha mẹ "Con ơi, cả nhà chỉ trông vào mày”.
Ở hai câu thơ cuối của Nhật Nam khiến nhiều người suy nghĩ, khi đặt ra câu hỏi: Liệu đại học có phải con đường duy nhất để thành công? "Tìm ra lối đi nào cho cuộc đời thôi vần vũ. Hay cứ phải cược 'số phận' mình... trong những cuộc thi?".
Bài thơ của Nhật Nam khiến rất nhiều độc giả xúc động. Một người đọc lớn tuổi chia sẻ: "Rất sâu sắc và xúc động quá con à... Đọc bài viết của con mà thấy nghèn nghẹn trong lòng, cảm thông và thấu hiểu cho những người cha, người mẹ suốt đời nai lưng bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, suốt đời lam lũ, chắt chiu từng đồng tích cóp để nuôi con ăn học, mong cho con được bằng chúng bằng bạn, những giọt mồ hôi và nước mắt của bố mẹ , mong cho những đứa con của mình được đỗ đạt nên người... Bài viết của con đã đi sâu vào trái tim của người đọc, khâm phục con quá Nam à".
Rất đông độc giả thể hiện sự xúc động cũng như cảm phục tấm lòng của dịch giả nhỏ tuổi. Ảnh chụp màn hình. |
Toàn bộ bài thơ của Đỗ Nhật Nam:
"Mẹ đưa con đi thi
Cơm nắm
Khẩu trang
Mũ trùm đầu kín mít
Đường quá đông, còi xe vang như thét
Khó đi hơn cả đường cày
Con ơi, còn “phen” này
Thoát khỏi ách đồng lầm ruộng ngấu
Thoát khỏi cảnh gặt lúa đêm tránh nắng
Cầm tay mẹ nào, làm bài cố nhé con!
Cha đưa con đi thi
Áo nhàu
Da sạm
Lưng giắt thêm cái điếu cày
Con ơi, cả nhà chỉ trông vào mày
Đừng lo lắng, lúa ngoài đồng đã bán
Đủ tiền tàu xe, đủ cơm ngày ba bữa
Còn “đận” này, làm bài cố nhé con!
Nắng nóng héo hon
Mặt đường bê tông bỏng rát
Vạ vật bên đường chờ làn gió mát
Chờ con tan thi, phấp phỏng nụ cười
Con làm bài
Mệt nhoài
Khó nhọc
Cos với Sine quay cuồng trong lồng ngực
Áp lực đổi đời oằn trĩu những dòng văn...
Thương biết bao giọt nước mắt những người cha
Và xót xa giọt mồ hôi những mẹ quê lam lũ
Tìm ra lối đi nào cho cuộc đời thôi vần vũ
Hay cứ phải cược 'số phận' mình... trong những cuộc thi?"
Văn Hiến