Tuy vậy, trong bản luận tội của vị đại diện VKS cũng nhấn mạnh không chấp nhận đơn kháng cáo bản án sơ thẩm của 6 bị cáo.
Sau bản luận tội của VKS là tranh luận của các luật sư bảo vệ quyền lợi cho các bị cáo. Từ phiên sơ thẩm đến phúc thẩm, các luật sư đều cho rằng việc truy tố và xét xử các bị cáo về tội tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy là hết sức khiên cưỡng vì chẳng có điều luật nào trong bộ luật hình sự quy định mở nhạc to, ánh sang đa màu là tổ chức sử dụng ma túy cả.
Dẫn các bị cáo ra xe. |
Luật sư Phạm Hồng Hải, bảo vệ cho bị cáo, nhấn mạnh: "Vụ án được phát hiện và khởi tố xuất phát từ tin tức tố giác tội phạm, mà những người tố giác chính là những người làm ở bar 189V Bùi Thị Xuân. Khi nghi ngờ có dấu hiệu sử dụng ma túy, chị Ngà đã báo với anh Phương và anh Phương nhờ anh Việt Đức giới thiệu với cán bộ C17 để làm công tác phòng ngừa. Về mặt công dân, hành vi của các bị cáo là rất tốt. Cũng trong quá trình cơ quan tố tụng giải quyết vụ án, nhiều cơ quan ngôn luận đều đánh giá thiếu chứng cứ để kết tội 6 bị cáo phạm tội tổ chức sử dụng trái phép các chất ma túy. Nếu chỉ dựa vào một số cán bộ điều tra, điều tra viên và coi đó là đại diện cho pháp luật để kết tội thì chẳng lẽ những phản ứng ngược lại của phần đông là không đúng. Mà ai cũng thừa biết rằng phần đông đó không phải là những người kém trình độ về pháp luật".
Còn luật sư Thái Hòa cho rằng: "Nếu lấy âm thanh, ánh sáng để buộc tội các bị cáo là 'câu khách' đến lắc thì tại sao trong ngày bắt quả tang, trong tổng số 189 người lại chỉ có 44 người có phản ứng dương tính với ma túy. Nếu cho rằng với cường độ âm thanh ánh sáng lớn như vậy chỉ có những người nghiện mới chịu được thì chẳng lẽ 154 người không phản ứng dương tính với ma túy lại bỏ tiền ra để đến bar 189V Bùi Thị Xuân để bị tra tấn bằng thứ âm thanh 'tức ngực khó thở' mà nếu không 'cắn lắc' thì không chịu được? Vả lại cơ quan tố tụng cần chứng minh được có phải 44 người phản ứng với ma túy trên là do dùng thuốc tại bar 189V hay một nơi nào khác trước khi đến đây".
Kết thúc phần tranh luận, dù các luật sư bào chữa không đồng tình với VKS giữ nguyên quan điểm truy tố thì ngược lại đại diện VKS cho rằng các luật sư đã cố tình bỏ qua và hiểu sai các nguyên tắc về điều tra một vụ án. VKS cũng cho rằng việc niêm phong các viên thuốc lắc, biên bản thu giữ tang vật vụ án đều làm đúng quy trình, trong khi các luật sư cho rằng biên bản thu giữ tang vật, bản án... mỗi nơi ghi một con số khác nhau, nơi thì ghi là 8 viên thuốc lắc, nơi lại ghi là 6,5 viên, và nơi lại ghi là các viên nén màu ghi... là thiếu tính thuyết phục về mặt pháp lý.
Cuối buổi chiều, kết thúc phần tranh luận, các bị cáo đồng loạt kêu oan khi nói lời cuối cùng trước khi nghị án. Bị cáo Đoàn Minh Hoàng, 21 tuổi, quê Hải Phòng đã khóc nấc trước HĐXX, mong tòa xem xét lại vì đến thời điểm này, bị cáo vẫn không biết mình phạm tội gì. Hoàng cho rằng vì nhà nghèo, phải lên Hà Nội kiếm sống, công việc của Hoàng ở bar 189V là chỉnh nhạc và ánh sáng cho quán bar. Chưa được nhận đồng lương nào để giúp đỡ gia đình thì đã bị bắt. Ngồi ở hàng ghế người dự phiên tòa, bà Hòa, mẹ Hoàng, cũng đã khóc nấc lên. Bà kể cũng vì bất ngờ về chuyện của Hoàng mà bố cậu ta đã ngã bệnh (vì ông vốn là một thương binh, sức khỏe kém), rồi mất cuối tháng 12 năm ngoái. Bà bảo không dám báo tin bố mất cho Hoàng biết vì sợ Hoàng đập đầu vào tường. Rồi bà lại thút thít khóc, nói " Tôi chỉ mong cơ pháp luật xử đúng người đúng tội thôi".
Chiều 11/7, TAND thành phố Hà Nội sẽ đưa ra phán quyết cuối cùng về vụ này.
Khánh Ngọc