Anh xin lỗi!” Và như thế anh đi, đi xa cuộc đời em và mất hẳn trong thế giới của em trong suốt ba năm qua. Không cần biết em sống thế nào? Vui hay buồn? Hạnh phúc hay đau khổ. Không một lời giải thích, không một tiếng tạ từ. Anh bỏ mặt em giữa cuộc đời khốn đốn đầy dối trá, lộc lừa. Em còn biết tin vào ai khi chính anh là người mà em yêu thương nhất, tin tưởng nhất lại đối xử với em vô tình như thế. Em đã từng nghĩ như thế! Em như con thuyền đang chao đảo, lạc lõng giữa biển khơi đầy bảo táp phong ba, không biết đâu là bến bờ ngày mai. Và anh ấy đã xuất hiện như một ngọn hải đăng soi sáng, dẫn lối để thuyền em vào bờ. Đến bên cạnh em, xoa dịu nỗi đau trong em và nắm thật chặt lấy tay em, cùng em bước đi trên con đường tưởng chừng như đã không có ngày mai. Chính anh ấy đã cho em niềm tin vào tình yêu và cuộc sống, kéo em về từ những vấp ngã và sai lầm. Đã cho em và vì em gấp ngàn lần anh đã cho em, đã yêu em hơn gấp vạn lần anh đã yêu em. Tình yêu anh ấy dành cho em không gì so sánh được. Em đã nguyện với lòng sẽ luôn để anh ấy là người hạnh phúc nhất vì em đã là người may mắn và hạnh phúc nhất khi gặp được anh ấy. Vây mà hôm nay, sau ba năm biến mất khỏi cuộc đời em. Anh lại quay về và nói với em rằng “Mình yêu nhau lại từ đầu được không em?” Anh nói nghe sao quá dễ dàng.
Ba năm qua những lúc em đau khổ, mệt mỏi và tuyệt vọng anh đã ở đâu? Những lúc em gặp khó khăn, gian khổ anh đang ở đâu? Em không biết. Em chỉ biết anh đã bỏ mặt em không một lí do để rồi hôm nay khi trái tim em đã nguội lạnh anh lại quay về và nói với em rằng “Anh vẫn yêu em”. Có phải đã quá muộn màng không anh? Có ai yêu mà bỏ mặt người mình yêu trong đau khổ, tuyệt vọng, khi người ấy đứng giữa sự sống và cái chết không anh? Chắc là chỉ có anh… Em chỉ muốn nói với anh rằng: quá khứ giữa chúng ta em đã xếp gọn và chôn thật sâu vào trái tim em, em không muốn khơi dậy để làm mình thêm đau và phiền lòng người yêu em hiện tại. Tất cả đã không còn gì. Có chăng chỉ là những kí ức đau đớn mà thôi! Em xin anh hãy để em được bình yên bên cạnh người em yêu. Hãy để mọi chuyện ngủ yên trong lòng mỗi chúng ta. Khơi dậy làm gì chỉ càng gây thêm thương tổn mà thôi. Tình cảm đã mất đi thì rất khó tìm lại được mà nếu có tìm lại được thì cũng không còn được như lúc ban đầu. Vì thế xin anh đừng chạm vào cuộc đời em thêm nữa. Em cần có một gia đình và em sắp có một gia đình. Một gia đình hạnh phúc, giản đơn bên cạnh người em yêu. Anh hãy buông tha cho em đừng khơi dậy đóng tro tàn đã tắt làm gì chỉ thêm mệt mỏi mà thôi. Dù anh có làm gì đi chăng nữa thì em cũng không thể nào trở lại bên anh và yêu anh như ngày xưa nữa. Tất cả với em giờ chỉ là quá khứ. Tình yêu và hạnh phúc hiện tại của em không phải là anh. Anh nói anh sẽ làm tất cả để có em lần nữa. Nhưng có cần thiết phải vậy không anh? Anh không cảm thấy mệt mỏi và chán nản khi phải một mình suy nghĩ, một mình diễn xuất cho những vai diễn trong những vở kịch do chính mình nghĩ ra sao? Hãy dừng lại và sống là một con người đúng nghĩa đi anh. Anh ấy sẽ không dễ dàng buông tay em ra như anh đã từng đâu! Tình yêu anh ấy dành cho em không yếu ớt và mềm yếu như anh vì thế anh hãy thôi làm gì tổn hại đến tình yêu của chúng em đi. Vì tất cả chỉ là vô nghĩa ngược lại chỉ làm tổn thương chính anh mà thôi. Chúc anh sớm nhận ra hướng đi đúng cho mình và sớm tìm được một tình yêu, một hạnh phúc thật sự. Hãy để em còn có thể xem anh là một người bạn! Tigon
Tigon