Năm nay tôi 30 tuổi, có công việc ổn định, gia đình chỉ có tôi duy nhất là con trai, còn lại hai chị gái tôi cũng đã đi lấy chồng hết rồi. Hiện tại tôi đang sống với cha mẹ, cả hai đều đã về hưu.
Tháng trước tôi mới có bạn gái. Khi mới yêu, bạn gái có tâm sự với tôi về những điều khó khăn trong cuộc sống của cô ấy. Tôi đã thông cảm và cũng có sự hỗ trợ về tài chính để cô ấy không còn bận tâm nhiều về chuyện đó nữa.
Bạn gái tôi làm việc cho một công ty bán hàng, mức lương là 4 triệu. Vì một số lý do nên cô ấy phải ở riêng, thuê một phòng trọ nhỏ. Khi đó bạn gái tôi đề nghị vì đang khó khăn nên tôi hỗ trợ bạn ấy tiền nhà là 3 triệu/tháng, còn 2 triệu em sẽ trích từ tiền lương của mình để gửi về cho gia đình trả nợ. Một tháng với chi phí như vậy cũng là một sự cố gắng lớn với tôi, tôi còn ba mẹ dù có lương hưu nhưng cũng không dư dả lắm. Tôi cũng nghĩ rằng vì đang khó khăn nên tôi đồng ý hỗ trợ em. Nhưng ngoài những khoản đó, các chi phí khác bạn ấy cũng trông chờ vào tôi. Tiền lương cô ấy để trả nợ cho gia đình.
Đó là chuyện tiền nong, còn trong tình cảm cũng có lúc có mâu thuẫn, những khi giận nhau hoặc đang nói chuyện, cô ấy hay kể rằng người yêu cũ chiều chuộng như thế nào, dẫn đi ăn chỗ sang trọng thế nào, mua sắm cho cô ấy thế nào. Tôi đã trao đổi rằng tôi không thích nghe những chuyện đó. Vì khi nói như vậy giống như đang so sánh tôi với người khác. Nhiều lúc vì tôi không có tiền để hỗ trợ các khoản linh tinh khác, bạn gái rất buồn. Nhưng cô ấy không hề biết trong thời gian đó, tôi đã phải sống khổ như thế nào. Tôi đã phải nhịn ăn, không dám mua sắm hay đi cafe với bạn bè. Có lúc bạn gái nói: “Quen em mà anh hết sạch cả tiền”, nhưng cô ấy chỉ nói thế nhưng không biết thông cảm.
Ảnh minh họa: Nipic. |
Trong công việc, tôi đã rất mệt mỏi vì tôi vừa chuyển sang một công việc khác. Khi tôi đi làm xa, cô ấy đã gây cho tôi rất nhiều phiền toái, ảnh hưởng đến công việc của tôi. Không những thế, có lần bạn gái còn nói là người yêu cũ muốn quay lại và sẵn sàng lo cho cô ấy một tháng hơn 10 triệu, cô ấy không cần làm gì hết, mua nhà và không cần ở chung với ba mẹ, sẵn sàng cưới ngay. Tôi hơi chạnh lòng bởi chuyện cưới hỏi, tôi cũng đã tính đến nhưng vì chứng kiến những gì em đã làm nên tôi tạm hoãn lại.
Điều tôi rất buồn là cô ấy không quan tâm cảm nhận của tôi và hoàn cảnh của tôi. Thậm chí, giờ em còn đề nghị tôi ngoài tiền nhà cho em mỗi tháng, thì hàng ngày tôi phải đưa thêm tiền để đi chợ và ăn uống. Nợ cho gia đình em đã trả xong, lương của cô ấy cũng đã tăng lên 6 triệu, vậy mà em vẫn muốn tôi hỗ trợ. Khi tôi nói: "Em đã có lương cao hơn trước và các khoản nợ không còn thì hãy lấy tiền lương ra chi tiêu đi", thì em lại giận dỗi và nói tôi đặt điều kiện cho tình cảm. Tôi cảm thấy sốc, và buồn khi nghe nói như vậy. Hiện nay, lương của tôi không còn như trước nữa, đang bị giảm vì đóng các chi phí khác. Cứ hỗ trợ như vậy sao tôi chịu nổi.
Tôi không hiểu vì sao em lại không tự chủ được chi tiêu. Có tiền, cô ấy cứ mua sắm, rồi cho người này người kia. Không có tiền thì kêu tôi vay mượn. Lúc nào cũng kêu thiếu tiền này nọ. Khi không có tiền thì mặt buồn, làm tôi rất khó chịu. Tôi nói thì cô ấy nói tủi thân đổ lỗi cho tôi ích kỷ...
Giờ tôi đang hết sức phân vân và lưỡng lự. Liệu cưới về, em không muốn chung sống với gia đình tôi, lại còn lối tiêu tiền không biết tiết kiệm, thì tôi sẽ phải làm thế nào? Ba mẹ tôi lớn tuổi và đều có bệnh, nhiều khi tôi không có tiền để mua cái này cái kia cho ba mẹ, tôi cảm thấy có lỗi. Tôi vẫn yêu em nhiều nhưng mỗi lần mở lời là em lại nói tôi này nọ. Mong anh chị cho tôi lời khuyên.
Minh Luân
* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.