Anh có biết từng đêm em mơ tới anh nhìn thấy người ta đi với nhau em cứ hình dung ra cảnh mình cũng như thế? Nhìn thấy người ta đi xe giống của anh em cũng cứ nhìn mãi không thôi! Nhìn thấy người khá gần giống anh em cũng cứ nhìn theo nhiều lúc nhắm mắt vô là em lại hình dung ra khuôn mặt anh,em nhớ anh vô cùng... nhưng một điều khủng khiếp em mới biết thông qua bạn của anh sao anh không nói cho em sớm hơn, đáng lẽ ra anh phải nói trước cho em thì em không giận anh đến thế?
Đáng lẽ ra em không ghét anh đến thế? Đáng lẽ ra em không buồn anh đến thế? Em không yêu anh đến thế? Em không nhớ anh đến thế? Không lo cho anh đến thế? Anh vừa làm cho em giận vừa làm cho em yêu vừa làm cho em nhớ nhiều lắm anh co biét điều đó không thế? Anh hãy liên lạc với em ngay nhé! Em mong ngày đó đó! Em cũng biết rằng anh cũng yêu em như em yêu anh vậy nhưng anh cũng đừng giấu em dù là chuyện nhỏ nhất, anh nhé!
Em vẫn biết anh không muốn em phải lo lắng, phải buồn... nhưng anh cũng đừng để chuyện đó làm cho anh phải mệt mỏi. Hãy để cho em cùng chia sẻ những điều đó cùng anh. Dù cho em không giúp gì cho anh mấy. Nhưng hãy cứ để em giúp anh, anh à! Đừng làm em lo lắng cho anh như lần trước nữa anh nhé! dù bây giờ em đang ở rất xa anh nhưng hãy cứ nghĩ em đang ở rất gần anh, ủng hộ cho anh, chia sẻ cùng anh, lo lắng cho anh. Anh à, có những điều em muốn nói, có những điều em chưa thể nói còn có cả những điều em không thể nói với anh. Em chỉ biết một điều rằng giờ đây trong em không còn sự bình yên như trước kia nữa. Anh hiểu chứ anh? LO VỀ anh nhiều lắm!
Đặng Nguyên Lợi