Khang Tú Nhi
(Tôi làm thơ)
Tôi sẽ thôi không nghêu ngao những bản tình ca
Hoàng hôn đổ, đôi mắt nhiều tư lự
Nét môi hờn xinh đã bao đêm tôi thao thức
Rồi giật mình sợ ai đánh cắp giấc mơ.
Tôi sẽ thôi không đợi chờ mỗi sớm mai
Bông lúa rì rào, xanh một màu mơ ước
Mùi hương xưa ngỡ của riêng em và trời đất
Hương xưa bay rồi cứ thổn thức không thôi.
Tôi sẽ thôi không ngồi gỡ những bông may găm kín
Trò chơi cô dâu, chú rể xưa, chỉ còn trong giấc mơ
Váy trắng cứ bập bồng ngày vu quy qua ngõ
Chỉ còn bông bụt cười đỏ cháy tâm can