Anh, một người đa tình, lăng nhăng, vô tư... mà giờ đây thật sự không còn là anh nữa. Lần đầu tiên anh biết gục đầu vào vai ba, ôm chặt mẹ để khóc. Anh yếu đuối quá phải không em? Hay tại vì anh quá yêu em? Đúng là anh đã sai, sai khi nói dối em. Nhưng em ơi, tình yêu anh dành cho em là thật. Tình yêu xuất phát từ sâu thẳm con tim anh, con tim ngày đêm nhớ về em. Chưa một phút giây nào anh không ngừng nghĩ tới em. Từ khi trưởng thành đến giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên anh thấy hối hận, hối hận vì đã đánh mất em. Em à! Có phải anh đã mất em thật rồi không? Kẻ nam, người bắc...
Thời gian bên nhau cũng không nhiều, những giây phút bên nhau lại còn cãi nhau nữa. Có phải cả hai vẫn còn trẻ con không? Những câu nói, những tin nhắn của em làm tan nát cõi lòng anh. Vậy mà tại sao anh vẫn yêu em rất nhiều? Đơn giản vì anh yêu em, em là người đặc biệt với anh. Tí chuột ngốc, đã bao lần em hỏi "Tại sao anh yêu em?". Nhưng bao lần em hỏi là bấy nhiêu lần anh chỉ biết nói rằng "Đơn giản vì anh yêu em" và bây giờ cũng thế. Bàn tay anh quá nhỏ, vòng tay anh không đủ lớn để ôm chặt em. Nhưng anh có trái tim, tâm hồn chỉ dành riêng cho em.
Em à! Em nói em đang hạnh phúc sao? Em có thật sự hạnh phúc không? Anh mới chính là hạnh phúc của em mà. Em quên tất cả sao? Sóng, những câu chuyện về con sóng đã cuốn mất em rồi sao? Em từng trấn an anh rằng: "Cuộc đời người là những sân ga, nếu bất chợt chỉ là hạt bụi trong mưa, người theo em, chia sẻ buồn vui suốt cuộc đời em là anh. Em yêu anh". Em nỡ quên hết sao? Cũng không trách em được. Con gái, lại ở xa thế. Hay... em không yêu anh thật lòng? Giờ đây anh phải tự thắp cho mình một hy vọng. Hy vọng rằng em sẽ quay về. Có phải anh đang xây một lâu đài trên cát? Tự lừa dối mình rằng em sẽ về với anh. Em à! Có khi nào những đợt sóng của em và người đàn ông đó lại đến để cuốn trôi đi hy vọng của anh không? Sẽ quay về với anh em nhé! Anh luôn giang rộng vòng tay và con tim anh ngày đêm thao thức, đợi chờ em quay trở về. Anh yêu em...
Heo