"Ông ạ, nếu thật lòng muốn "làm từ thiện" thì không cần khua chiêng múa trống để làm gì. Cần gì phải la làng lên cho mọi người biết? Hay là ông muốn "tố cáo" với chính quyền địa phương rằng tôi là một đứa con bất hiếu ngược đãi cha mẹ, không chăm sóc nên ông phải rũ lòng từ bi như vậy?"
Chắc ông còn nhớ trong suốt 20 năm làm "chồng" tôi thì ông xuống nhà thăm ba má tôi được mấy lần? Mỗi năm nhà có một lần đám giỗ mà năm khi mười họa gia đình tôi mới hân hạnh được đón tiếp ông ghé qua một chút rồi đi. Vậy thì mắc gì mà sau khi ly dị ông bỗng dưng "có hiếu" với má tôi một cách đáng ngờ? (điều mà trước kia tôi vẫn hằng mơ ước nhưng không được). Ông diễn cái trò gì ở đây vậy? Ông đã lấy tôi làm bức bình phong rồi bây giờ ông lại biến má tôi thành bức bình phong nữa hay sao? Ông muốn sử dụng má tôi để PR cho ông à?
Chắc ông vẫn còn nhớ những lời hỗn hào ông dành cho ba má tôi mỗi khi ông chửi tôi chứ? Và nếu như ông thật sự kính trọng ba má tôi thì ông đã không vác dao rượt chém con gái của họ là tôi. Vậy thì đừng diễn trò nữa! Tôi xin ông đó!
Việc ông gieo cho thiên hạ hiểu rằng tôi ghen tuông khi ông có người vợ hàng chục lần cưới để làm gì? Ông đã từng chửi thẳng vô mặt tôi là ông cưới tôi chỉ để làm bình phong mà thôi, nên tôi thừa hiểu rằng chuyện ông cưới ai cũng chỉ nhằm mục đích làm bức bình phong không hơn không kém.
Tôi đã câm nín mấy chục năm qua, tôi đã cố nuốt những nỗi đau mà ông đã gây ra cho tôi. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Đừng dồn con chó vào bước đường cùng, sẽ có ngày nó quay lại cắn thôi.