Tên phim Ký sinh trùng cùng poster gồm các nhân vật bị một dải đen che mắt dễ khiến nhiều người nhầm tưởng, đây là một tác phẩm giả tưởng kinh dị, kể về một loài quái vật ký sinh tấn công Trái Đất. Nhưng không, bộ phim thuộc dòng tâm lý, phản ánh diện mạo xã hội đương đại. Dù vậy, câu chuyện phim ít nhiều gây sợ hãi cho người xem.
Bộ phim mở đầu khi Kim Ki Woo - cậu trai thất học giả dạng là sinh viên của trường đại học danh tiếng, để làm gia sư cho con gái gia đình thượng lưu họ Park. Bằng sự khôn khéo của mình, Ki Woo lần lượt đưa các thành viên trong nhà trở thành giúp việc cho ông bà chủ. Sự tương tác giữa hai gia đình có bối cảnh trái ngược dẫn tới nhiều tình huống hài hước và cả những sự cố ngoài tầm kiểm soát.
Ký sinh trùng là một biểu tượng ám chỉ thói quen sống ký thác, phụ thuộc giữa người với người. Người chủ giàu có ỷ lại việc nhà, ăn uống, đi lại cho quản gia, lái xe, ngay cả việc dạy con học cũng trăm sự nhờ gia sư. Đổi lại, người làm chờ đợi lương bổng từ gia chủ để kiếm sống.
Chênh lệch giàu nghèo là một đề tài quen thuộc của phim châu Á. Nhiều phim trong số đó đều lựa chọn một motif tương đồng: gia đình nghèo sống gắn kết, gia đình giàu sống tách biệt. Ký sinh trùng thì khác, các thành viên trong hai gia đình Kim – Park đều yêu thương nhau. Nhưng chính tình thương với máu mủ của mình khiến họ trở nên ích kỷ và phiến diện với người ngoài. Các nhân vật mang nhiều ý niệm tốt, nhưng khi va chạm với nhau, vì muốn bảo vệ người thân của mình mà bộc lộ bản năng ác.
Trong phim, cái nhìn của người giàu với người nghèo hay của người nghèo với người giàu đều mang tính khinh miệt. Gia đình họ Kim cảm động trước sự tử tế của ông bà chủ, nhưng đôi khi cười nhạo tâm hồn ngây thơ tới mức ngốc nghếch của bà Park. Trái lại, ông bà Park trân trọng sự tận tụy của những người làm, nhưng mẫn cảm với mùi cơ thể của họ.
Ông Park nói với vợ: "Ông Kim làm gì cũng chừng mực, nhưng riêng mùi của ông ấy vượt quá giới hạn". Mọi lời khen trước chữ "nhưng" đều gần như vô nghĩa, còn những câu chữ phía sau "nhưng" quá nặng nề. Ở đây, đó là lời bình phẩm về xuất thân, đánh thẳng vào lòng tự ái của ông Kim và dẫn đến xung đột ở kết thúc.
Con người có thể che giấu đời tư bằng đầu tóc, phấn son, quần áo, giầy dép, phụ kiện. Nhưng mùi hương là thứ khó ngụy tạo. Nó vô hình nhưng nổi bật với những chiếc mũi nhạy cảm, được dùng như phương thức nhận biết môi trường sống của gia đình Kim, vạch ranh giới giữa hai lớp người giàu – nghèo trong xã hội.
Thân phận khác biệt giữa hai gia đình Kim – Park được thể hiện qua nhiều cặp hình ảnh đối lập: căn nhà ẩm mốc dưới tầng hầm và tòa biệt thự sang trọng, dáng đi dè dặt và phong thái tự tin, lối nói chuyện xuề xòa, hơi tục và giọng điệu nhã nhặn... Song có lẽ, yếu tố được sử dụng đắt giá nhất trong việc này là mùi hương.
Ký sinh trùng từng nhận được tràng vỗ tay dài 8 phút khi chiếu ở LHP Cannes 2019, là phim Hàn đầu tiên giành giải Cành Cọ Vàng. Dù mang nhiều hình ảnh ẩn dụ, bộ phim không thách đố khán giả trong việc hiểu và cảm nhận, thậm chí câu chuyện còn khá gần gũi với đời sống của người Việt Nam.
Nửa đầu phim được làm theo lối hài châm biếm, một số chi tiết cường điệu có phần vô lý nhưng tạo ra nhiều tiếng cười sâu cay. Nửa sau của phim liên tục mang đến những bất ngờ, gây sốc bởi sự cay nghiệt của phân hóa giàu – nghèo. Nhiều vấn đề của xã hội Hàn Quốc như thất nghiệp, môi trường sống khu ổ chuột, áp lực đời sống đô thị, ám ảnh chiến tranh... cũng được đề cập nhẹ nhàng nhưng sâu sắc.
Dàn diễn viên của phim vào vai giàu cảm xúc, kết hợp ăn ý. Bối cảnh, âm nhạc, hình ảnh của phim được xử lý mượt mà. Sau ba ngày chiếu đầu tiên, Ký sinh trùng thu về gần 15 tỷ đồng, trở thành phim Hàn Quốc có doanh thu mở màn cao nhất tại thị trường Việt Nam. Bộ phim đang tiếp tục chiếu trên toàn quốc.
Phong Kiều
Ảnh: IMDb