Hoàng Yến Anh
Tôi vẫn đang rất đắn đo và suy nghĩ. Về cơ bản, đó là một ý tưởng hay nhưng để thực hiện được lại là cả một quá trình dài. Bởi thế nên tôi vẫn đang cân nhắc rất nhiều về tính khả thi của dự án này.
Trên Facebook có bạn khuyên tôi thẳng thừng rằng "Không nên hợp tác". Có bạn lại hỏi: "Giờ gặp lại người yêu cũ, cảm xúc thế nào? Có còn xao xuyến và rung động như ngày đầu?". Tôi cũng trả lời luôn rằng đây là một dự án nghiêm túc, chỉ liên quan đến công việc, nó không nằm trong vòng quay tình cảm, những vấn vương đã xa lắm rồi. Người yêu cũ thì vẫn chỉ mãi là người yêu cũ, cho dù không còn yêu nhau nữa thì đó vẫn là một thực tế khó lòng chối bỏ.
Đã hơn 3 năm kể từ ngày chia tay, tôi và anh mỗi người đều có một cuộc sống riêng của mình, những tổn thương năm xưa, tôi cũng đã xếp sâu vào ngăn kéo, học cách bao dung để nhìn về nhiều điều tốt đẹp phía trước. Tôi nghĩ ngày đó, cả hai chúng tôi còn quá non nớt và không có kinh nghiệm xử lý những khó khăn trong cuộc sống cộng với sự kiêu hãnh tuổi trẻ nên đã tự nguyện rời xa nhau. Nhưng thứ quý báu duy nhất, chúng tôi còn giữ lại được là sự trân trọng mà người này dành cho người kia. Có những mối quan hệ sau khi chia tay lại tốt đẹp hơn lúc yêu rất nhiều, tôi đã phải mất rất lâu mới nhận ra được điều đó.
Bây giờ thì mỗi chúng tôi đã có những sự lựa chọn riêng của mình. Tôi cũng đã yên lòng ru quá khứ ngủ yên. Sau anh, tôi đã yêu một người đàn ông khác và cũng có những ngày hạnh phúc, đượm yêu thương, cho dù tình yêu ấy bây giờ cũng đã "về nơi sương khói". Bạn tôi rất nhiều người muốn biết người đàn ông mà tôi một thời gửi gắm trong tập thơ của mình là ai nhưng tôi chỉ mỉm cười.
Trong những bộn bề cuộc sống, đôi khi tôi vẫn thả lòng trôi về ký ức ngày qua, viết cho anh vài dòng để nhớ, đọc lại vài lời anh đã dặn nhưng hình như bây giờ, tôi đang dần dần nhận ra rằng tôi không còn cảm xúc nữa. Không ai sống mãi với những đắm say, đến một ngưỡng cửa nào đó trong đời, đam mê rồi cũng lạnh nếu tình yêu ấy không còn đủ ấm.
Ngày hôm qua, tôi là đứa con gái đã sống hết mình cho tình yêu và không ngừng mỉm cười ngay cả khi tình yêu không còn ở bên mình nữa. Nhưng hình như bây giờ, tôi đang vừa bỏ lại ký ức ở đằng sau và bước đi, không dừng lại dù chỉ là một cái ngoái nhìn.
"Cuối cùng cũng chẳng có gì quan trọng, chỉ tiếc là không bao giờ nói được hết những gì mình nghĩ với người mình yêu thương. Đời sống đã mang đi hết những câu kinh trinh bạch mà không phải lúc nào, giờ nào, thời nào cũng thổ lộ cùng nhau được…" (Trịnh Công Sơn).
Vài nét về blogger:
Cuộc sống thật thú vị khiến cho ta nửa khóc nửa cười, song nó chỉ dung nạp những ai vững bước đi lên! - Hoàng Yến Anh.
Bài đã đăng: Quê hương trong nỗi nhớ đứa con xa, Hạnh phúc không chỉ là cái đích, Trinh nữ, Mùa đông châu Âu, Thư tình từ Venice, Hạnh phúc đời thường, Thư tình từ Paris, Đoạn đường để nhớ, Mùa thu châu Âu, Hãy yêu đời vì mệt quá kiếp người, Khi người yêu lấy vợ, Học yêu cuộc sống, Kết hôn là việc của trời, Mong ước kỷ niệm xưa, Nỗi cô đơn sâu thẳm tâm hồn, Cuộc sống không thể thiếu tình yêu, Tha thứ một lần để lại bắt đầu yêu, Phía trước luôn có một con đường, Tuyết xuôi dòng, Cảm ơn ký ức, Đời thay đổi khi ta thay đổi, Tình già giữa phố hoa, Năm của những nụ cười, Ở phương xa nhớ mùi hương Việt Nam, Tôi và ước mơ đứng trên bục giảng, Trên những nẻo đường yêu thương, Có những điều cần học để quên, Tôi là kẻ thèm khát tự do, May mà cuộc đời không cho tôi xinh, Mùa Vu Lan nhớ mẹ, Cha là mùa xuân hạnh phúc, Ngôi Sao, cầu nối những yêu thương, Nói vơi anh về Trịnh, Noel ở Đức, Hai đường thẳng song song, Cha thương yêu của con, Chị và em.