Tuy nhiên, để được chọn, các cô cũng phải nghe nói lưu loát ít nhất một ngoại ngữ, có trình độ nhất định và đặc biệt là có một số mối quan hệ với người nước ngoài.
D. dẫn phóng viên đến gặp hai chân dài cùng là guide tự do ở quán cà phê MTV trên đường Võ Văn Tần. Sáng chủ nhật, quán đông nghịt nam thanh nữ tú. Không khó khăn gì để nhận ra hai cô gái bạn D. ở một góc bắt mắt nhất của quán. Rít liên tục điếu thuốc Capri, Th., cô gái có nốt ruồi son bên khóe miệng, thản nhiên: “Hôm qua tui dẫn hai tay khách Nhật đi Cần Thơ. Đi một vòng là chẳng còn gì để chơi, mấy chả đánh tiếng hỏi có em út để “vui vẻ” một chút không. Tui OK liền, điện cho bà Tám “ù”. Bà ta lập tức điều tới thêm một “hàng” nữa”. Nhấp ngụm nước, Th. hớn hở: “Vụ này cũng được! Xong chuyện, thằng cha đi với tui còn “boa” thêm một vé. Tổng cộng chuyến này được 4 vé...”. Th. hiện là sinh viên năm thứ ba của một trường đại học dân lập.
Biết D. chuẩn bị đi tour Củ Chi- Mỹ Tho, tôi xin theo. Nằn nì mãi, D. mới đồng ý. Y hẹn, tôi ngồi ở quán cà phê trước cổng Công ty A.H. đợi D.. 15 phút sau, D. đi ra cùng một chân dài dáng rất đẹp có đeo thẻ của công ty. D. nháy mắt: “Hồi trước em này làm tiếp tân ở một quán bar khá tiếng tăm ở quận 1, nói tiếng Anh như gió, quan hệ rộng, tốt nghiệp trung cấp du lịch và khách sạn, hiện là cộng tác viên của công ty mình. Tour này do 2 ông khách Nhật đích thân chọn, chắc muốn vui vẻ với người đẹp rồi...”. Đến Củ Chi, bỗng nhiên D. tiu nghỉu bảo tôi về vì cùng đi Mỹ Tho không tiện. Gặng hỏi mãi, D. mới tiết lộ: “Mấy ổng có “nhu cầu”, sau khi đến Mỹ Tho muốn “vui vẻ” với em út một chút, mày theo không tiện đâu”. Thế là tôi phải lủi thủi đón xe buýt về.
D., guide tự do cộng tác cho 3 công ty du lịch trên địa bàn quận 1, 3 và 5 và cũng là tay chuyên tổ chức những chuyến “bay đêm” cho du khách, tiết lộ: "Ban đầu cũng không ai nghĩ tới chuyện này, nhưng những tour về miền Tây thường kết thúc sớm, cả một đêm dài không làm gì, những ông khách đi từng nhóm nhỏ vài người hầu hết đều hỏi tới dịch vụ “vui vẻ”".
D. nhận xét: “Nếu guide không "thu xếp" vụ này cho khách, gặp khách xấu tính tìm cớ này cớ nọ chê bai với công ty thì guide đó lần sau sẽ khó có tour để đi. Thôi kệ, coi như cả hai cùng vừa lòng là được”.
Hỏi D. làm sao có “hàng” ở tận miệt vườn một cách dễ dàng như vậy. D. chăm chăm ngó, rồi bật cười: “Nếu có đoàn khách 40-50 người có nhu cầu thì các má mì miệt vườn cũng cung cấp đầy đủ “hàng” chứ đừng nói chỉ là nhóm 4-5 người. Chỉ cần guide đồng ý, “xi- nhan” với tiếp tân của khách sạn thì OK, không đầy một giờ sau sẽ có đủ “hàng”. Đương nhiên cả tiếp tân, guide đều được ăn hai đầu từ khách “boa” và má mì chia huê hồng".
D. cho biết, không chỉ đi tỉnh, ở ngay TP HCM, nếu du khách có nhu cầu, guide cũng có thể tổ chức được. “Nghề này luật bất thành văn là không làm ăn lộ liễu trên địa bàn TP, dễ bị lộ lắm vì công an phường, trật tự viên hoặc nhà dân gần khách sạn sẽ báo công an ngay. Chỉ có mấy thằng non tay ham ăn bèo mới làm vậy”, D. nhún vai.
D. cho biết thêm, guide chân dài kiếm được rất nhiều tiền. Bình quân một tuần các cô nhận 2 tour, thường là những nhóm nhỏ từ 5 người trở lại. Nếu là tour thông thường, các cô cũng dẫn khách tham quan theo yêu cầu nhưng khi khách nam có nhu cầu và gợi ý riêng thì chính các cô sẽ chủ động liên hệ và bản thân cũng sẵn sàng chiều “từ A đến Z” cho khách. Xong, lại tiếp tục công việc như không có gì xảy ra. “Ăn bánh trả tiền mà” - D. chua chát. Giá một chuyến “bay nhanh” như vậy thường không rẻ. D. cho biết: “3 vé cho guide là giá chót, rồi tiền huê hồng, tiền boa của khách... Tiền nhiều quá không mờ mắt mấy cô nàng mới lạ!”.
Nổi danh trong giới guide chuyên “bay đêm” với du khách là Tr.N.N.M, H.Th.Ng, L.M.T... Đặc biệt tên tuổi của các cô còn nổi hơn ở khu vực miền Tây. Số điện thoại bí mật thứ 2 của các cô, nhiều má mì ở đây đều biết!
“Công ty không biết chuyện họ làm sao?” - tôi ngạc nhiên. “Biết, nhưng vờ cho qua, một khi đã nhận họ làm cộng tác viên thì đã nghĩ đến điều này. Nhưng đó là nhu cầu của nhiều ông khách “có tật” mà. Muốn lần sau họ giới thiệu bạn bè, người thân tham gia tour của công ty thì phải nhắm mắt thôi. Được cái, mấy em này kiến thức khá, hầu hết dân có học, ngoại ngữ giỏi, chỉ tội cái tật không thích làm việc nặng nhọc mà muốn có thu nhập cao, ăn xài toàn đồ hiệu nên làm thêm chuyện đó cũng là bình thường”- D. nhún vai.
D. còn cho biết thêm, cũng có khi các cô gặp tổ trác khi gặp những ông khách đểu. Sau khi “đi” với guide xong, khách còn báo lại cho công ty trong phần đánh giá tour là đã để guide ngủ với khách. Đối với những trường hợp quá lộ liễu như vậy thì công ty mới chấm dứt cộng tác với guide.
Một cách hái ra tiền khác mà giới guide tự do thường áp dụng là làm "cò" cho du khách mua sắm ở những địa chỉ ruột của mình để ăn hoa hồng. Một guide nói thẳng rằng “cò” khách du lịch ở các chợ chỉ thuộc loại đẳng cấp thấp, cao tay ấn hơn là “cò” khách đến các shop chuyên bán hàng lưu niệm cao cấp ở khu trung tâm TP HCM. Đây là một trong những nguồn thu nhập chính của một số guide tự do, vì các shop này trả lương hằng tháng cho họ, chưa kể những lần “boa” trực tiếp khi dẫn khách sộp đến.
Chị Nguyễn Minh Tuyết, chủ cửa hàng F. ở quận 1 chuyên may và bán các hàng thổ cẩm, áo dài cho khách du lịch Nhật, Trung Quốc, cho biết nhiều shop phải chi 30-40% lợi nhuận khi guide dẫn khách đến mua hàng. Do vậy, nhiều khách bị chặt đẹp hoặc mua trúng hàng nhái với giá cao. Ông Tuấn, một người có thâm niên gần 20 năm trong ngành kinh doanh hàng thủ công mỹ nghệ và có nhiều cửa hàng trên đường Cộng Hòa, Lê Lợi, bức xúc: “Nếu không chi thì lần sau đừng hòng họ dẫn khách đến. Chỉ cần họ viện lý do cửa hàng này bán mắc hơn những chỗ khác hoặc bán hàng bị lỗi nhiều là lập tức khách du lịch bỏ đi qua cửa hàng khác ngay. Thôi thì biết điều một chút với họ để kiếm miếng ăn vậy”.
(Theo Người Lao Động)