>> Lý do anh yêu em
>> Tôi u mê trong cuộc tình ảo
Em và anh gặp nhau tình cờ, thông qua một người bạn. Lúc đầu, em không hề có ấn tượng gì với anh cả, ăn nói như ông cụ non chính hiệu, lại rất hay suy nghĩ phức tạp. Sau lần gặp nhau đó, anh thường xuyên rủ em đi ăn, trò chuyện và rồi ngỏ lời yêu.
Vì em chưa có tình cảm với anh, nên không muốn đồng ý, mặt khác, người bạn em lại có xích mích trong công việc với anh, nên cũng ngăn cản. Khi em nói là không thể quen anh, em thấy anh buồn lắm, em biết anh đau khổ, và rồi vì chút thương hại em quyết định tìm hiểu. Càng ngày sự chân thành và tốt bụng của anh đã làm em yêu anh thật lòng.
Anh không giàu có, không đẹp trai, nhưng anh giỏi giang, lo toan cho cả gia đình, và là người con có hiếu. Không rượu chè, không hút thuốc, chỉ đôi khi đánh bạc giải trí. Nói chung trong mắt em, anh là người thật sự tốt. Em yêu anh càng ngày càng nhiều hơn. Những lúc giận hờn vu vơ, anh đều chủ động làm hòa, nhẹ nhàng với em. Cả nhà em ai cũng yêu quý anh. Em cứ nghĩ rằng mối tình đầu của mình sẽ cứ êm đềm như thế, cứ nghĩ rằng anh và em sẽ có cái kết có hậu. Vậy mà cuộc đời thường không như ta nghĩ.
![]() |
Ảnh minh họa: Inmagine. |
2 năm trôi qua, em ra trường, có việc làm, anh cũng ổn định từ lâu, nên quyết định ngỏ lời cầu hôn em. Anh nói, mẹ anh già yếu, muốn có dâu về chăm sóc cho mẹ, chăm lo nhà cửa, anh muốn lấy em về làm vợ. Một sinh viên mới ra trường, mọi thứ quá bất ngờ, quá bỡ ngỡ. Em cũng rất muốn về với anh, nhưng biết sao được, gia đình em cũng cần có người lo toan. Nếu em lấy anh thì bao nhiêu công nuôi dưỡng của bố mẹ sẽ mất hết. Vì em biết, làm dâu người ta thì không thể lo trọn vẹn cho gia đình mình, cho đứa em đang học đại học được. Lấy anh, liệu cuộc sống có đầy đủ, có trọn vẹn khi còn quá nhiều lo toan?
Mọi thứ cứ vây lấy em, không lối thoát khi anh nói anh sẽ lấy vợ vào năm sau. Nếu em không đồng ý, anh sẽ lấy người khác, vì anh không muốn làm mẹ anh buồn. Từng lời anh nói như những nhát dao đâm vào tim em, đau nhói. Tình cảm em trao anh nhiều là thế, vậy mà anh quá nhẫn tâm. Em đã nói anh cho em thêm 2 năm, nhất định em sẽ về cùng anh, em chỉ muốn lo lắng đầy đủ cho cuộc sống sau này mà thôi. Vả lại anh và em đều còn quá trẻ, còn có quá nhiều điều cần suy nghĩ. Vậy mà anh vẫn quyết tâm ra đi.
Chuyện gì đến cũng đến, vẫn câu nói yêu em, nhưng anh lại đi tìm hiểu người khác, họ công khai đi chơi với nhau trước mặt người bạn em. Nghe tin ấy em như sét đánh, khóc như mưa. Em gọi điện cho anh và hỏi sự thật. Anh thừa nhận và nói là chỉ là muốn tìm niềm vui trong lúc cô đơn, anh xin em tha thứ và quay lại. Em vẫn đang suy nghĩ thì bạn em đã gọi cho bố mẹ em biết. Anh biết chuyện đã nhắn tin nói chia tay em, vì anh không còn mặt mũi nào gặp bố mẹ em nữa.
Em lụy tình, mong anh quay về, em sẽ bỏ qua mọi chuyện, nhưng anh dứt khoát chia tay. Bao sóng gió ập đến, em như không đứng vững nữa, người em tin tưởng nhất lại là người lừa dối em. Trong khi em đau khổ vì chia tay, thì anh lại hạnh phúc bên người mới. Từ người bạn em biết tin, năm sau hai người lấy nhau, và họ đã ăn nằm cùng nhau. Nói chung anh đang hạnh phúc, còn em vẫn đau khổ chờ anh suy nghĩ lại và quay về.
Mọi người ơi, em làm sao để quên được anh đây? Nếu anh quay lại em có nên đồng ý không, dù em biết là anh sẽ không về với em nữa đâu. Có phải em đã sai lầm khi không nhận lời lấy anh không hả mọi người? Bởi vì em yêu anh nhiều lắm. Anh thật sự là một người tốt. Có phải em đi sai con đường, có phải mất anh là điều hối hận của em không? Mọi người xin hãy cho em lời khuyên với!
Lương