13/7, em cô đơn một mình... 13/7 năm ngoái em vẫn còn có anh, dẫu là không trọn vẹn. Anh đã dành những phút giây thiêng liêng nhất của hai đứa để san sẻ tình cảm cho một ai đó khi em hiện hữu bên anh chỉ như một cái bóng mờ. Đến giờ phút này thì cái bóng mờ là em chắc chẳng còn chút ý nghĩa gì trong trái tim đa tình của anh nữa. Vẫn biết là anh đã hết yêu em, vẫn biết bên anh luôn có những người con gái khác, vẫn biết mình ngu ngốc, khờ khạo... nhưng sao em vẫn yêu anh? Trái tim vẫn không thôi khắc khoải, mong chờ.
Biết bao lần em nói cho anh cơ hội cuối cùng nhưng chẳng bao giờ có cơ hội cuối cùng cả bởi vì em sẽ vẫn luôn chờ anh. Anh hãy cứ bước về phía trước, cứ rẽ vào bất cứ con đường nào anh thích và có thể yêu bất cứ cô gái nào anh muốn. Em cũng phải bước về phía trước, cũng sẽ phải lựa chọn cho mình những lối rẽ của cuộc đời, có thể chọn cho mình bất cứ người đàn ông nào nhưng anh sẽ luôn là duy nhất trong trái tim em, Susu ạ!
Ừ thì em ngốc, em cố chấp nhưng kệ em. Anh từng nói "bàn tay em rất mềm, điều đó chứng tỏ em sẽ rất yếu đuối trong tình cảm". Nhưng trong tình yêu sao cứ phải so đo tính toán làm gì? Còn yêu thì cứ yêu, nhớ thì cứ nhớ, em cũng sẽ không tìm cách quên anh bởi có những điều đốt mãi chẳng bao giờ thành tro được đúng không anh? Chúng mình có với nhau quá nhiều kỷ niệm, em nghĩ với từng ấy tài sản đủ cho em sống đến cuối đời rồi. Ở nơi xa ấy em mong anh hạnh phúc, đừng như chú bướm tìm đến hết bông hoa này đến bông hoa khác bởi có những thứ hương sắc ngọt ngào nhưng nào phải tình yêu.
Cherry