Tôi quen em thông qua bạn, em nhanh nhẹn, gọn gàng sạch sẽ, hát hay. Tôi biết em có yêu một anh ở gần nhà, anh ấy đi làm bên Hàn Quốc. Em không hợp tuổi nên gia đình anh ấy có phần ngăn cản. Lúc đầu tôi với em cũng chỉ là bạn bè bình thường, thỉnh thoảng đi ăn uống hát hò cùng nhau. Rồi chuyện tình của em trục trặc, chia tay (có lẽ cũng nhiều lần). Em tâm sự với tôi nhiều hơn, tôi rất sẵn lòng nghe em tâm sự. Tôi đi làm xa nên hai tuần mới về một lần, em luôn sẵn sàng đón tôi, tôi yêu em từ lúc nào không hay.
Ngày tôi ngỏ lời, em đồng ý khiến tôi hạnh phúc lắm, tình yêu đầu với tôi mà. Em nói em cổ hủ, yêu em tôi sẽ chịu thiệt thòi. Tôi chấp nhận điều ấy vì yêu em thật lòng. Chuyện tình của chúng tôi diễn ra rất suôn sẻ, những ngày tôi về là hai đứa lại quấn quýt, trao nhau những lời yêu thương, nụ hôn nồng cháy. Tôi như đắm chìm trong men say tình ái. Hơn một tháng, em nhắn tin cần thời gian suy nghĩ về chuyện tình yêu này vì nó diễn ra quá nhanh làm em cảm thấy lo lắng. Tôi cũng nhận ra điều ấy, chấp nhận tạm dừng. Tôi vẫn quan tâm, nhắn tin hỏi thăm em mỗi ngày, lúc đầu em cũng ít nhắn tin lại với tôi. Rồi thời gian trôi qua hơn một tháng, đúng như lời em nói, em sẽ tán lại tôi chứ không cần tôi phải tán em, tôi rất hạnh phúc vì điều ấy. Tôi biết em yêu tôi rất nhiều, từ những status em chia sẻ trên Facebook, những bông hoa hồng mà tôi tặng em rồi em trồng ở nhà, những món quà tôi tặng em đều khoe bạn bè, những món đồ tôi mặc trên người là em mua tặng.
Nhiều lần riêng tư của hai đứa, chúng tôi trao yêu thương, khám phá lẫn nhau. Tôi nghĩ rằng không gì có thể chia cách được tình yêu này nữa. Rồi Tết Bính Thân vừa qua, tôi với em cùng ra mắt hai bên gia đình, tôi được nghỉ 6 ngày thì 4 ngày ăn cơm nhà em. Họ hàng nội ngoại nhà em cũng rất quý tôi, gia đình em đã xem ngày để tôi xin bố mẹ chính thức cho hai đứa được yêu nhau. Tôi rất hạnh phúc. Valentine tôi xin nghỉ làm về đưa em đi chơi, xem phim, mua áo đôi để chứng minh tình yêu dành cho nhau. Tôi cũng hỏi em về chuyện ấy nhưng em không đồng ý, hứa dành cho tôi vào tân hôn.
Rồi em cũng hỏi tôi về chuyện cưới xin, gia đình em xem thấy có tháng 2 và tháng 8 là đẹp. Em cũng muốn lấy tôi, muốn cùng tôi vun vén hạnh phúc. Tôi cũng muốn lắm nhưng vì đang đi làm ở xa, 2 tuần mới về một lần nên bảo em chờ đến tháng 8, tôi sẽ đi học thêm rồi xin về gần em làm, khi ổn định rồi cưới em. Ngày em đi chơi hội, tôi có rủ qua chỗ tôi làm chơi và ngủ lại thì em đồng ý. Đêm hôm ấy tôi với em như hòa làm một, em vẫn bảo giữ gìn cho đến đêm tân hôn. Đã có những lúc tôi muốn em chính thức làm vợ mình luôn nhưng do sự khó khăn lần đầu của tôi và em, tôi cũng hứa với em rồi nên hai đứa chỉ quan hệ bên ngoài. Tôi cũng mãn nguyện lắm, là em nói bù cho tôi ngày Valentine. Sáng dậy em còn nói là sợ bị dính vì chúng tôi không có bảo vệ. Tôi mua thuốc cho em uống, vẫn quan tâm em bất kể khi nào rảnh, chúng tôi nhắn tin yêu đương bình thường.
Tưởng chừng như không có gì chia cắt chúng tôi lần nữa thì sau hai ngày, em nhắn tin với tôi là quay về với nguời yêu cũ, tôi không thể tin được rằng sự việc xảy ra như thế, cũng chẳng phải là thử thách như lần trước em thử tôi. Tôi về gặp em, hai đứa đều khóc, em chỉ biết nói xin lỗi, tôi cũng nghẹn lời, khuyên em rất nhiều nhưng em không nghe. Bố mẹ em biết chuyện cũng bảo tôi kiên trì, động viên, cho em thời gian. Gia đình hai bên đều đã có những chuẩn bị nhất định nên nhận được tin này tôi thật sốc. Trong thời gian yêu nhau tôi không hề động chạm đến người ấy vì biết anh là mối tình đầu của em, tình đầu khó phai mà. Anh ấy không hề biết chuyện của tôi, là em cũng không cho anh biết. Hơn một tuần tôi không ăn không ngủ được, lúc nào cũng nhớ về em. Tôi không chịu được cảnh ở trọ cô đơn một mình, quyết định sáng đi tối về. Tôi cũng muốn nói chuyện với anh ấy nhưng nghĩ đến em làm tôi lại chùn.
Thực sự tôi rất yêu em, muốn em được hạnh phúc nhưng cũng ích kỷ không muốn mất em. Tôi tâm sự với vài người bạn em không quen biết, mọi người đều khuyên tôi nên quên vì em không xứng để tôi yêu. Thực sự người trong cuộc mới hiểu, tôi hận em nhưng cũng rất yêu em, sẵn sàng tha thứ để em quay về. Vài lần nói chuyện với anh ấy tôi biết anh cũng yêu em. Thực sự giờ tôi cũng không tìm được lối đi nào cho ba người. Mong mọi người cho tôi lời khuyên chân thành, giúp tôi tháo gỡ sự khó khăn này.
Hà
Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu